“Thánh ~ chỉ ~ đến ~”
Một âm thanh cao vút làm tâm trạng hào hứng hưởng thụ bữa trưa của Ngộ Quân Diễm biến mất sạch sẽ. Hắn cực kỳ không tình nguyện buông bát đũa, đứng dậy đi ra cửa ngoài tiếp chỉ, mà nội dung thánh chỉ càng làm hắn thấy tức giận. Hoàng đế bởi vì một giấc mộng hoang đường mà thu hồi thương Ngân Long của hắn. Ngộ Quân Diễm siết chặt nắm tay dưới ống tay áo.
“Vương gia, lần này chúng tiểu nhân tới chính là để mang thương Ngân Long về Đế đô nấu chảy.”
“Ừ, các ngươi chờ ở đây, bổn vương đi lấy thương Ngân Long.”
Ngộ Quân Diễm vô cảm xoay người trở về phòng, Tô Ngọc Hành nhân lúc không người để ý cũng vụng trộm đi theo, thấy Ngộ Quân Diễm mở cửa kho vũ khí, lấy từ trên giá gỗ xuống một cây thương sắc bén, sáng lóa như tuyết.
Tô Ngọc Hành nhìn cây thương, Ngộ Quân Diễm đã lâu ngày không cầm quân đánh giặc mà cây thương không nhiễm một hạt bụi, chứng tỏ thường ngày hắn hay lấy ra chà lau, có thể thấy được ở trong lòng Ngộ Quân Diễm, cây thương này tuyệt đối không chỉ là một loại vũ khí.
Tô Ngọc Hành bước tới, nhìn ngón tay thon dài của Ngộ Quân Diễm vuốt ve từng chiếc vảy của con rồng trên thân thương, nhẹ giọng hỏi: “Đây là thương Ngân Long sao?”
Thật ra Tô Ngọc Hành hiểu rõ câu hỏi của mình không có chút ý nghĩa nào, nhưng y chỉ muốn nói gì đó, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh đến nặng nề lúc này.
Ngộ Quân Diễm im lặng gật đầu.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi/1001135/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.