Thời điểm cô tỉnh lại, hạ thân nóng rát đau đớn, rất nhiều chỗ còn dính vết máu. Vết máu? Thời điểm ở dưới vách núi, dường như cũng dính vết máu.
Suy nghĩ tiếp tục bay tới tình cảnh ở dưới vách núi với Vệ Thanh Dương, ngày đó, nhảy xuống cây cổ thụ, thời điểm liều chết đánh cuộc với bầy sói, cô ngất đi, chờ đến thời điểm cô tỉnh lại, cũng là toàn thân đầy máu, cả người đau đớn, thậm chí quần áo cũng rách nát, mà bầy sói đã chết một mảng.
Không đúng, quần áo kia không phải bị bầy sói cắn rách, đó càng giống như là bị xé rách!
Cố Khinh Hàn kinh hãi, lại nghĩ đến Vệ Thanh Dương, dường như quần áo của Vệ Thanh Dương cũng là bị người ta xé rách ra, chẳng lẽ, là cô muốn phi lễ hắn sao? Không thể nào, cô không thể nào làm được loại chuyện này, từ trước đến nay cô không có ham mê cưỡng ép người khác!
Nhưng nếu không phải như vậy, tại sao sau lần đó Vệ Thanh Dương lại lãnh đạm với cô như vậy? Thậm chí mơ hồ còn có hận thù, thế cho nên mới muốn giết cô!
Chết tiệt! Mắt Cố Khinh Hàn co rụt lại, đôi tay nắm chặt tay vịn ghế ngồi. Mười lăm, ngày hôm qua là mười lăm, ngày đó ở dưới vách núi dường như cũng là mười lăm! Chẳng lẽ hai lần cô xảy ra chuyện, đều có liên quan đến đêm mười lăm trăng tròn sao?
Nếu đúng vậy mà nói, bầy sói đó đều là do cô giết sao? Nếu đúng vậy mà nói, cô đã làm cái gì với Vệ Thanh Dương? Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781301/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.