Giật giật tay, muốn tránh thoát khỏi còng tay, nhưng bốn lỗ tròn này lại như là dính lên cơ thể vậy, khóa chặt y lại, không thể động đậy.
Sau một lúc lâu, người bên cạnh, vẫn chỉ luôn cười tà ác, cũng không có động tác. Thượng Quan Hạo run run rẩy rẩy mà mở mắt ra.
Chỉ thấy Cố Khinh Hàn đứng ở một bên, ánh mắt vẫn luôn lưu luyến ở trên người y, không hề bỏ qua chỗ nào.
Nếu có thể, y thật sự muốn tìm cái lỗ để chui xuống. Quay đầu, nhìn thấy Cố Khinh Hàn không biết ấn vào cái gì, ven tường đột nhiên xuất hiện một cánh cửa. Trên cửa xếp đủ loại dụng cụ tra tấn, biết, không biết, hoặc treo, hoặc đặt nằm ngang, cái gì cần có đều có.
Nhìn những dụng cụ tra tấn đó, Thượng Quan Hạo hoảng sợ, muốn thoát khỏi tòa lao tù này, giật giật tay, bị khóa chặt sít sao, không thể động đậy.
Đôi mắt nhìn chằm chằm Cố Khinh Hàn chạm vào dụng cụ tra tấn này, chạm vào dụng cụ tra tấn kia. Mỗi một lần chạm vào một cái, trong lòng y lại thắt chặt một chút.
Cuối cùng, trơ mắt nhìn tay Cố Khinh Hàn cầm một cái roi thô kệch, cái roi kia đen nhánh tỏa sáng, còn có thể nhìn thấy ảnh ngược, Thượng Quan Hạo sợ hãi, cái roi kia, trước kia nàng từng đánh y, rất đau, rất đau, đánh lên người, ngay cả xương cũng đau. Bệ hạ phải dùng cái roi này sao?
Cố Khinh Hàn thả roi trên tay xuống, lại lấy một cái roi khác, Thượng Quan Hạo lại kinh hãi, đó là roi Thực Cốt, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781294/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.