Đoạn Hồng Vũ luống cuống, trong lòng hối hận ngàn vạn lần, hối hận tự mình không khống chế được tính tình, muốn đối phó với Vệ Thanh Dương, còn rất nhiều thời gian, lại chọn một cách ngu ngốc nhất, phương thức ngu xuẩn nhất tới chất vấn Vệ Thanh Dương.
Rốt cuộc không rảnh để ý đến mặt mũi, không rảnh để ý đến thân phận, vội vàng chạy đến dưới chân Cố Khinh Hàn, trong mắt đào hoa, nước mắt tích lại thành giọt lớn, tí tách tí tách rơi thẳng xuống, bởi vì hoảng hốt không để ý đường, đầu gối, động vào mảnh vỡ vẫn không hay biết, chỉ là kéo long bào Cố Khinh Hàn, giọng run run nói: "Bệ hạ, bệ hạ tha mạng! Thần hầu biết sai rồi, thần hầu cũng không dám nữa, cầu xin bệ hạ, tha cho thần hầu đi!"
Cố Khinh Hàn cúi đầu, đối mặt với thần sắc khủng hoảng của hắn, cùng với nước mắt cực đại trong mắt, thậm chí, thân thể mềm mại còn run rẩy, trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng xẹt qua một đạo khác thường.
"Bệ hạ, cầu xin ngài! Thần hầu thật sự cũng không dám nữa, về sau thần hầu nhất định ngoan ngoãn nghe lời, sẽ không lại gây chuyện, cầu xin ngài, hu hu.."
Thanh âm như đứt từng khúc ruột của Đoạn Hồng Vũ làm Cố Khinh Hàn có chút ngây ra, đây là dưới tình huống như thế nào, mới có thể tuyệt vọng như vậy? Con mắt rưng rưng kia tràn đầy chờ đợi mà nhìn cô, dường như, cô chính là cọng rơm cứu mạng kia, nếu một mực phủ nhận, chẳng khác nào tuyên án tử hình với hắn, chết đuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781265/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.