Hộ vệ khác nhìn thấy Nhị Cẩu Tử bị đánh đến thảm như vậy, dồn dập lùi về phía sau một chút, ai cũng không dám lại tiến lên khuyên can.
Vệ Thanh Dương một bộ áo xanh, đứng ở trên lan can thuyền hoa, gió thổi qua, làm bay góc áo hắn, tóc mái trên trán cũng nhẹ nhàng bay lên, thân hình như tùng như trúc, đứng thẳng ngạo nghễ.
Trên mặt hắn không có một chút biểu tình, không có một chút cảm xúc dao động, chỉ là lạnh lùng nhìn hai người các nàng lăn vào đánh nhau thành một khối.
Dường như, tất cả chuyện này, đều không liên quan đến hắn, hắn chỉ là một người từ ngoài đến.
Vãn Dung nhìn Vệ Thanh Dương trước sau, trong lòng hơi có chút tự ti.
Y vẫn luôn cho rằng, dung mạo của mình, cho dù không phải đặc biệt đẹp, nhưng cũng ít có người có thể vượt qua y, không nghĩ tới..
Vãn Dung cười tự giễu, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân (bên ngoài bầu trời có bầu trời khác, người tài có người tài hơn),y vẫn luôn đều biết, chỉ là không nghĩ tới, lại chấn động như vậy.
Tài hoa của hắn, dung mạo của hắn, khí chất của hắn, y không thể so được với hắn.
Tự ti, trong lòng là tự ti nồng đậm.
Hắn lớn lên xinh đẹp như vậy, Cố tiểu thư, chắc là thích hắn đi?
Trong lòng không hiểu ra sao, có chút khẩn trương nhàn nhạt, lo lắng, Cố tiểu thư nếu thích hắn, vậy y nên làm cái gì bây giờ?
Không nhịn được lặng lẽ nhìn ra sau một cái.
Vừa vặn nhìn thấy chính diện Cố Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781244/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.