"Đoạn quý quân, ta không phải người của bệ hạ, bệ hạ cũng đã nói sẽ không cưỡng ép ta, cho nên.."
"Cho nên ngươi cho rằng có một đêm bệ hạ ân sủng, bèn có thể cậy sủng mà kiêu, bèn có thể không để bổn quân vào mắt, bèn có thể vứt quy củ hậu cung ra sau đầu, hử?" Đoạn Hồng Vũ buông hoa tươi đùa nghịch trong tay, không nhanh không chậm, nhàn nhạt xen ngang lời nói ngập ngừng của Lăng Thanh Thần.
Được Hồng Nô nâng xuống, từng bước một đi đến trước mặt Lăng Thanh Thần. Hai ngón tay trắng mịn như không xương giơ lên, bóp lấy cằm y, trong miệng tấm tắc: "Hay cho một bộ lã chã chực khóc, thật là một mỹ nhân chọc người thương, bổn quân nhìn đều không nỡ phạt ngươi, có điều, nếu bổn quân mà không phạt ngươi, người trong hậu cung lại nói bổn quân thưởng phạt không rõ ràng, nhưng thật ra cũng không quan trọng, chẳng may nếu mà ngươi ngày nào đó chọc bệ hạ không vui, hoặc là làm phật ý bệ hạ, thậm chí làm bệ hạ bị thương, vậy tội lỗi của bổn quân lại không phải là lớn sao?"
Thân thể Lăng Thanh Thần cứng đờ, hơi hơi có chút run rẩy, Đoạn quý quân này thật là đáng sợ, rõ ràng là một người đẹp như vậy, nhưng y chính là vô cớ cảm giác, mỹ nhân này là mỹ nhân rắn rết, là ma quỷ, không, so với ma quỷ còn đáng sợ hơn. Lời nói ra tuy rằng phong thanh vân đạm, không chút để ý, nhưng y chính là cảm giác sởn tóc gáy, từng câu đều giống như từ Cửu U
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-tuyet-sac-cua-nu-hoang-be-ha/781154/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.