Năm 2021
... : CỨU...CỨU TÔI...CÓ AI KHÔNG CỨU MẠNG!!! Đừng đánh nữa...đừng đánh tôi mà!
... : Hôm nay đánh như vậy đủ rồi, tao không có hứng nữa! Chúng ta về!
Đám người đó quay đầu bỏ đi. Y rút vào góc tường nhà vệ sinh khóc nức nở.
... : Mẹ ơi con phải làm sao đây? Con không chịu đựng nổi nữa rồi!
' Y là Điền Bách Kiệt, một nam sinh hiện tại đang học đại học, vài tháng trước cả ba và mẹ của Y đều đã chết thảm trong một vụ tai nạn, đến giờ Y vẫn chưa quên được nổi đau đó. Vốn dĩ xuất thân từ nhà nghèo, Y luôn bị bạn bè khinh thường. Nay ba mẹ Y mất cả rồi, họ lại càng quá đáng hơn. Ngày ngày họ đánh đập Y, chà đạp lên ba mẹ của Y và đương nhiên Y chẳng có quyền gì để chống trả. Nếu nói với người khác, ai sẽ tin Y đây? Y chỉ là một đứa nghèo hèn không cha không mẹ thì làm sao có thể chống lại bọn con nhà giàu ngoài kia? Tuyệt vọng! Y bây giờ chẳng còn gì cả, nhà cũng bị người ta siết nợ, ba mẹ cũng bỏ Y đi rồi, chợt trong đầu Y lóe lên một ý nghĩ...'
- Y : Ba mẹ tại sao hai người bỏ con lại? Một mình con biết sống sao đây? Hai người không được đi trước! Hãy đợi con, đợi một xíu thôi. Gia đình chúng ta sẽ cùng nhau đi!
Y từng bước, từng bước tiến về phía ban công, nhìn ngắm bầu trời lần nữa...Y nhảy xuống...
Năm 1721
Y dần mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-that-sung/2854581/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.