Từ ngày Hoàng Cung không còn Diễm Phi, đến nay cũng đã hai tháng Minh Nguyệt không gặp hắn rồi. Hắn đường đường là một vị Hoàng Đế, đứng trên vạn người. Ban ngày lo việc triều chính, lo cho an nguy bá tánh, đêm lại ngồi trên kiệu,mang một tâm trạng mong ngóng đi ngang qua Đoan Nguyệt Cung. Nhưng lần nào cũng vậy, cửa Cung đóng chặt, hắn không dừng kiệu. Vì lần nào dừng lại cũng chỉ nhận được một câu nói " Hồi Hoàng Thượng, Nương Nương không khỏe nên đã ngủ từ sớm rồi, không tiện tiếp giá, mong Hoàng Thượng thứ tội, hôm khác hãy tới!" Hai tháng qua, hắn ban thưởng rất nhiều thứ cho Y, so với các phi tần khác đích thực hơn cả. Nào là trâm cài tóc, lụa bóng tạo thành hoa mẫu đơn rất tao nhã. Đôi hài may từ gấm tơ hồng, đính trên mũi hài là long hải minh châu sáng rực. Vô số khúc vải mới để may y phục. Thế mà Y nào có để tâm. Sáng đến thỉnh an Hoàng Hậu, về lại đóng chặt cửa Cung, chỉ khi các tỷ muội đến thì mới mở cho họ vào rồi lại đóng.
_Đoan Nguyệt Cung_
- Tường Lam : Nương Nương, sáng hôm nay, người không cần đi thỉnh an Hoàng Hậu. Hay chúng ta đến Ngự Hoa Viên?
- Y : Hoàng Thượng đã thượng triều chưa?
- Tường Lam : Nghe nói sau khi rời khỏi Lý Nghi Cung, đã thượng triều rồi.
- Y : Lý Nghi Cung sao? Được thôi, nếu đã thượng triều thì chúng ta đến Ngự Hoa Viên. Hôm nay...trang điểm nhạt là được rồi.
- Thuần Quý Nhân :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-that-sung/2854521/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.