Sau khi Hạ Nhi mất, Hoàng Cung rơi vào khoảng lặng trong một thời gian. Giờ đây Hoàng Quý Phi nắm toàn quyền lực trong tay, cô ta đang tìm cách lấy lại sổ sách từ Y. Thái Hậu phát hiện đã tới tận Lý Nghi Cung thu hồi sổ sách về.
_Chính Cung_
- Thái Hậu : Nay Hoàng Đế và các phi tần đến thỉnh an đông đủ, không khí náo nhiệt này đã lâu không nhìn thấy. Hoàng Hậu cũng mất rồi, thời gian qua Hậu Cung chìm trong ảm đạm. Bây giờ đã đến lúc tu sửa lại. Lễ Xuân Yến vừa qua trang trí bằng gấm hoa, Ai Gia nhìn rất vừa mắt. Nguyệt Nhi, con dùng một phần ngân lượng, ban cho mỗi Cung ba khúc gấm. Phần còn dư thì giao cho nội vụ phủ.
- Hoàng Quý Phi : Thái Hậu, số lượng gấm nhiều quá, Đoan Quý Phi sao có thể kiểm soát hết?
- Thái Hậu : Hoàng Quý Phi nói xem? Tại sao lại không thể?
- Hắn : Hoàng Ngạch Nương, mấy ngày nay Quý Phi nhiễm phong hàn. Sợ không làm kịp ý chỉ của Hoàng Ngạch Nương, trẫm thấy Phúc An nay đã lớn, Diệp Phi cũng rảnh rỗi hay là cho nàng ấy giúp một tay.
- Thái Hậu : Vậy cũng được! Nguyệt Nhi nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Quân lính Diệp Kha Ô Lâm Thị phò tá Vương Gia Thục Sơn Thị trong vài tháng qua Diệp Phi cũng nên thường xuyên thỉnh an Thục Thái Tần. Sắp tới Thuần tộc cống nạp một nữ nhân, cùng sống trong Hậu Cung Thuần Tần và muội muội phải bảo vệ lẫn nhau.
- Thuần Tần : Dạ Thái Hậu.
- Thái Hậu : Lúc mới nhập Cung, Thuần Tần chỉ phong là Quý Nhân. Nay cô ấy nhập Cung sau lại là muội muội. Vậy phong Thường Tại là được rồi!
- Hắn : Cho nàng ấy ở Phụng Mai Cung, dù sao ở đó cũng chỉ có Phụng Đáp Ứng.
- Thái Hậu : Phụng Đáp Ứng sao? Đã lâu không gặp rồi. Diễm Quý Phi đã được tha thứ, cũng nên cho Phụng Đáp Ứng một cơ hội sửa sai. Truyền chỉ của Ai Gia phong Phụng Đáp Ứng làm Quý Nhân.
- Phụng Quý Nhân : Thần thiếp tạ ơn Thái Hậu!
- Hắn : Dạo gần đây trời nắng nóng, Hoàng Ngạch Nương giữ gìn sức khỏe. Phải rồi ngày mai là sanh thần của Nguyệt Nhi, Đoan Nguyệt Cung các nàng có ý kiến gì không?
- Dung Quý Nhân : Chúng thần thiếp đã dự định chiều này sẽ cùng nhau chuẩn bị Hoa Tiểu Yến mừng thọ Đoan Quý Phi, trời nóng như thế này dùng ít trái cây sẽ thích hợp hơn.
- Thái Hậu : Nguyệt Nhi con thấy sao?
- Y : Là do các muội ấy tự bàn bạc với nhau nên thần thiếp cũng không biết, tất cả mọi người vui vẻ hoà thuận thì sanh thần năm nay của thần thiếp đã thật ý nghĩa rồi!
- Thuần Tần : Mọi thứ cũng đã bàn xong, kính mời Thái Hậu và Hoàng Thượng đến dự cùng chúng thần thiếp.
- Y : Đứng lên đi. Có chuyện gì mà cô đến tìm ta vào giờ này?
- Phụng Quý Nhân : Quý Phi Nương Nương, chuyện này...thần thiếp muốn nói chuyện riêng với người!
- Y : Tường Lam, ngươi lui ra khi nào cần ta sẽ gọi!
...
- Y : Mang thai rồi sao? Không phải Bổn Cung không lường trước việc này, chỉ là hơn một tháng rồi cô mới phát hiện, trễ quá. Bây giờ phải làm sao đây... Vương Gia đã biết chưa?
- Phụng Quý Nhân : Từ hôm Xuân Yến đến nay, thần thiếp vẫn chưa gặp lại Vương Gia.
- Y : Bây giờ chuyện quan trọng là phải cho đứa trẻ này một danh phận. Đêm nay Hoàng Thượng sẽ ở lại đây, Bổn Cung sẽ cố gắng khuyên người đến chỗ cô. Việc còn lại đành phải tự dựa vào bản thân cô rồi. Bằng mọi giá cô phải được thị tẩm, sau khi thị tẩm thì đứa trẻ này chính là long thai rồi. Đứa trẻ này có ra đời an toàn hay không, tính mạng của cô có giữ được hay không, sự an toàn của Vương Gia đều phụ thuộc vào cô.
- Phụng Quý Nhân : Thần thiếp đã hiểu rồi! Đời này mẹ con thiếp mang ơn người, nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa để đền đáp!
- Y : Không cần phải như vậy, vốn dĩ Vương Gia đã đến tìm Bổn Cung. Ta chỉ là đang giữ lời hứa với huynh ấy! Huynh ấy không trả thì thôi, sao coi phải trả chứ! Tường Lam! Gửi một lá thư đến Khâm Phủ, mời Vương Gia dự Hoa Tiểu Yến! Còn nữa, đến nội vụ phủ lấy một hộp nhân sâm, Bổn Cung muốn nấu trà. Nếu tổng quản có hỏi, cứ nói là Bổn Cung đã xin phép Hoàng Thượng!
Y ghé vào tai Phụng Quý Nhân nói nhỏ.
- Y : Cô mang một ít về an thai sau khi thị tẩm.
- Phụng Quý Nhân : Tạ Quý Phi Nương Nương!
...
_Hoa Tiểu Yến_
- Diệp Phi : Huynh! Thái Hậu nói, Phúc An sẽ đến cùng người nên không cần tới Thư Thiên Phòng tìm thằng bé. Còn nữa, Khâm Thân Vương đã tới từ rất sớm, đang ở đại sảnh.
- Y : Được rồi, muội đi tìm Phụng Quý Nhân đến, ta có chuyện nhờ cô ấy. Thuần Tần và Hoà Nhi vẫn chưa tới, hãy ghé sang gọi họ giúp Bổn Cung nhé.
- Diệp Phi : Muội hiểu rồi!
...
- Khâm Thân Vương : Lăng Nhi, ta nghĩ nếu đệ mời ta đến dự Hoa Tiểu Yến thì sẽ mời từ trước chứ không phải gấp rút như hôm nay. Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?
- Y : Phụng Quý Nhân...Cô ấy mang thai rồi.
- Khâm Thân Vương : Th...thật sao?
- Y : Là thật, giờ cô ấy đang đến. Sau khi kết thúc Hoa Tiểu Yến, ta sẽ cho hai người gặp riêng nhau để nói chuyện.
- Khâm Thân Vương : Được, đa tạ!
...
- Thuần Tần : Xin thỉnh an Thái Hậu, mời người vào trong đại sảnh.
- Thái Hậu : Được rồi. Hoàng Đế sẽ đến ngay, con vào gọi Đoan Quý Phi ra đi.
- Thuần Tần : Dạ Thái Hậu...
...
- Y : Thần thiếp xin thỉnh an Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vạn an!
- Hắn : Nào, ra ngoài trẫm có cái này muốn cho người xem.
Dắt tay Y ra ngoài, hắn nhìn Cao Đinh ra hiệu. Một tràng pháo hoa được bắn lên trời. Pháo hoa nhiều màu khiến cho cả Đoan Nguyệt Cung sáng rực lên. Nhìn thấy ánh mắt hạnh phúc vô ngần của Y, hắn mỉm cười hài lòng. Rồi cứ như vậy, từng đợt từng đợt pháo hoa được bắn liên tiếp, Đoan Minh Nguyệt xem mãi cũng không thấy chán, tự hỏi đã bao lâu rồi Y mới được hạnh phúc như vậy? Đã bao lâu rồi Y mới được cười thật tự nhiên như vậy? Đã bao lâu rồi Y mới biết...yêu một người là như thế nào?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]