Thư phi họ Đan, tên một chữ Nguyệt.
Lúc mới vào cung, dung mạo xinh đẹp kinh người, hoàng đế tức thì bị dung mạo kia hấp dẫn từ trên long ỷ đi xuống, tự tay đem vũ tiễn tượng trưng cho việc trúng tuyển đưa tới tay Đan Nguyệt.
Sau khi phong phi, hoàng đế lại còn quyến luyến Vọng Thư cung.
Nơi hoàng hậu ở, gọi là Vọng Hiền cung. Ý là trọng sự hiền lương, hôm nay lại thêm một Vọng Thư, khó tránh khỏi khiến người ta ham muốn.
Bất quá việc lọt vào mắt thiên tử vốn dễ thay đổi, nhưng ghen ghét lại là vô tận.
Đan Nguyệt sớm biết Tề Tu sẽ không bỏ qua cho mình, chỉ là không ngờ, ngàn tính vạn tính chính là đấu không lại một chữ mệnh.
Vốn tưởng rằng cháu của mình vào cung được sủng, cuộc sống của mình sẽ khá hơn, không nghĩ lại thành tử huyệt của mình.
Đan Nguyệt ngồi bên cửa sổ, nghĩ tới chuyện cũ, không khỏi hơi đau đầu.
Thái y mặc dù y thuật rất giỏi, nhưng cũng không phải thần tiên, hai mắt của mình bị ngân trâm kia đâm bị thương, vốn đã không thể cứu.
Bất quá mù cũng tốt, đỡ phải thấy người không muốn thấy, lại thêm thương tâm.
Nghĩ đến đây, trong lòng lại dâng lên một trận chua xót, mặc dù hai mắt bị băng, nhưng cảm giác đau đớn vẫn đáng chú ý.
Phía sau đột nhiên ấm áp, còn chưa xoay người, đã được một người ôm vào lòng.
“Hoàng thượng, ngài đã tới.”
“Còn đau phải không?”
Đan Nguyệt lắc đầu, “Vốn do ta không cẩn thận, đau một chút coi như là giáo huấn.”
“Cũng may hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-nan-vi/102368/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.