Liên tiếp được ba vị hoàng tử, cả nước cùng vui. Kha Phượng Viêm đắc chí, dường như ân trên đang chiếu cố tới hắn, bên phía chiến sự cũng có được thu hoạch khá tốt. Kỳ quốc không dám sang xâm phạm, cho đó chỉ là một ‘hiểu lầm’. Hôm ấy, thừa dịp hậu cung ăn mừng, Chúc Liên cầm lấy lệnh bài hoàng thượng ban, lén ra cung.
Sao đã có lệnh bài rồi mà còn phải lén ra cung? Đó là bởi vì ngày mà lệnh bài quy định không phải hôm nay…
Phố xá trên kinh thành vẫn phồn hoa và Chúc Liên vẫn tham ăn một tay cầm xâu thịt, một tay cầm đồ chơi làm bằng đường. Những thứ này tuy kém các món ăn quý, lạ trong cung, nhưng lại rất dân dã, ngon miệng. Chúc Liên vừa ăn vừa xem không khí náo nhiệt xung quanh, mặt tươi rói, mắt nhìn chằm chằm các món ăn khác, hắn chỉ lo chơi, nên đương nhiên là sẽ không nhìn thấy một người đang đi ngược chiều với hắn, sau đó…đâm sầm vào.
“Ai da!” Chúc Liên ôm trán, nhìn xuống đất.
Người bị hắn đụng vào nhíu mày, không nói tiếng nào.
“Aizz, tiếc quá, tiếc quá đi!” Chúc Liên vừa lắc đầu vừa nhìn mớ thức ăn bị rơi xuống đất.
Nam tử trước mặt hắn chừng hai mươi tuổi, mặc y phục làm bằng tơ lụa đen, viền vàng, trên khuôn mặt không mấy chi là trắng của hắn còn mang vẻ kiên nghị, chân mày rậm rạp hơi nhướn lên, đôi đồng tử màu nâu sắc bén như có thể nhìn thấu những ai lọt vào tầm ngắm.
Thật tuấn tú, lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187484/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.