Sau đó, đương nhiên là Ngụy Ly chẳng dám làm gì Mạc Tuyệt, y chỉ bị giam lỏng trong viện mà thôi. Về phía Ương Thương, hắn cũng không định quy hàng dễ dàng như vậy, ngược lại, hắn còn muốn rút bớt binh quyền của Ngụy Ly. Tất cả đều yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi như một điềm báo cho một hồi phong ba sắp tới.
Mạc Tuyệt ở trong phòng xem binh thư trên tay, Ngọc Sương ở cạnh bên lại như đang suy ngẫm chuyện gì.
“Nếu như Nam quốc quy hàng Kỳ triều, vậy Kha triều của chúng ta đúng là rơi vào cảnh môi hở răng lạnh!” Mạc Tuyệt thở dài một hơi, nói.
“Công tử nói rất đúng! Nhưng Sương Nhi lại cảm thấy Ương Thương sẽ không dễ dàng quy hàng như vậy!”
“A? Tại sao lại nói thế?”
Đến chiều, ánh mặt trời đúng thật là rạng rỡ, ấm áp. Ngọc Sương nhìn ra cửa sổ, bước tới đóng chặt nó lại. Ánh sáng vàng vàng trên đất cũng vì thế mà khuất hẳn.
“Công tử đã quên những lời Ương Thương nói rồi sao? Hắn sẽ vì con dân của mình chiến đấu một trận!”
Mạc Tuyệt lắc đầu, “Binh phù đã lọt vào tay Ngụy Ly, trừ phi đoạt lại được. Vả lại…” Mạc Tuyệt dừng một chốc, cau mày, “Ta còn ở đây, Ngụy Ly sẽ không dễ dàng bỏ qua cho ta đâu!” <!-- Web 300x250 --> “Nhưng Ương Thương cũng sẽ không để Ngụy Ly xúc phạm tới công tử!” Sương Nhi bình tĩnh, nói: “Hôm ấy công tử cũng đã uy hiếp Ngụy Ly, nếu hắn ta đúng thật là có tình cảm với Ương Thương, vậy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187453/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.