Kinh thành Kỳ triều rất phồn hoa, dân chúng hai bên đường làm ăn buôn bán tấp nập, mấy đứa trẻ cũng chạy tới chạy lui, đông đúc, náo nhiệt.
Công tử áo xanh như giẫm nát lớp tuyết dưới đế giày, mái tóc đen buộc cao cao, được giữ chặt bởi một cây trâm ngọc bích. Một trận gió thổi tới, luồn vào trong cổ áo hồ cừu của người đó. Người này, đúng thật là Chúc Liên.
Đôi mắt to linh động xoay xoay, đôi môi anh đào gợi lên một nụ cười, y ngẩng đầu nhìn lên hai chữ to trên cửa thành: Kỳ Đô.
Sau khi bước vào kinh thành Kỳ triều, vẻ hưng phấn trong mắt Chúc Liên lại ngày một nhiều, y đi thật nhanh về phía trước, làm hại gã sai vặt ở phía sau theo muốn hụt hơi.
“Công tử, công tử, chờ ta một chút!”
“Sơn Trúc, đi khỏi con đường này là tới phố ẩm thực đó nha!” Chúc Liên mỉm cười, nói khẽ.
Sơn Trúc là gã sai vặt bên cạnh Chúc Liên, bắt đầu hầu hạ y khi y còn ở phủ Thái tử. Tên này… Đương nhiên cũng là do Chúc Liên đặt.
“Sao công tử biết? Chẳng phải công tử cũng mới tới đây lần đầu hay sao?”
Chúc Liên nhướn mày, chỉ chỉ cái mũi nhỏ của mình, trừng mắt nhìn tên thuộc hạ, bảo: “Bản công tử ngửi được!”
Sơn Trúc cúi đầu, ráng nín cười, “Công tử, chúng ta đi nhanh thôi!”
Chúc Liên cũng không nói thêm gì, đi thật nhanh tới quán ăn đang tỏa ra mùi hương thơm nức ở phía trước.
Lần này, Chúc Liên tới Kỳ triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187444/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.