Mạc Tuyệt gửi cho Chúc Liên một bức mật hàm, để thủ hạ của mình lén đưa tới Kỳ triều. Trước mắt phải quan sát tình huống của Mi Chỉ, ý của Mạc Tuyệt là, nếu như có thể, sẽ dẫn Mi Chỉ rời khỏi hậu cung.
“Điện hạ, trời trở lạnh, người nên vào nhà đi!” Cung nữ Ngọc Lộ khoác thêm cho Mạc Tuyệt chiếc áo.
Mạc Tuyệt gật đầu, bước vào phòng. Ngọc Tuyết cũng dâng tới một tách trà nóng.
“Điện hạ, người định bỏ qua cho Phương dung thư như thế sao?”
Đưa tay cầm tách trà lên, Mạc Tuyệt cũng không để tâm tới những lời Ngọc Tuyết nói. Ngọc Tuyết thấy thế lại càng sốt ruột, “Người này không thể giữ lại được!”
“Ngọc Tuyết, ngươi lui xuống đi!” Mạc Tuyệt đặt tách trà xuống, phất tay với nàng.
Ngọc Tuyết dậm chân, hậm hực bỏ ra ngoài.
‘Bốp, bốp’ hai cái tát rõ to vang lên.
Ngọc Tuyết bụm má, khó tin, nhìn người đánh nàng – Ngọc Sương.
Sắc mặt Ngọc Sương lạnh lùng, ngay cả lời thốt ra cũng tựa như băng, “Nô tỳ lớn mật, dám càn rỡ trước mặt điện hạ!”
Mạc Tuyệt bảo Ngọc Lộ tới xoa bóp bả vai cho mình, nhắm hai mắt lại.
Ngọc Sương lại nói tiếp, “Cho dù điện hạ có sủng ngươi, ngươi cũng đừng quên thân phận của mình!”
“Ta chỉ đang bất bình cho điện hạ!” Ngọc Tuyết cãi lại.
‘Bốp’ lại một cái tát nữa vang lên.
“Chuyện của điện hạ còn không tới phiên một nô tỳ như ngươi lắm miệng. Việc của chủ tử, ngươi há có thể huyên thuyên?” Ngọc Sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187431/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.