Chúc Liên nhìn thẳng vào trong đôi mắt lạnh như băng của Kỳ Cảnh, tỏ vẻ vô tội: “Bệ hạ thật muốn biết?”
Kỳ Cảnh gật đầu.
“Tiểu quan lâu!” Ba từ thật bình tĩnh.
Đáp án đó khiến cả người Kỳ Cảnh chấn động, vô cùng hoài nghi, hỏi: “Ở đâu?”
Chúc Liên nghiêng sang một bên, thì thào, “Nếu như bệ hạ ghét bỏ Chúc Liên vì Chúc Liên không sạch sẽ, vậy hãy để Chúc Liên đi đi!”
Kỳ Cảnh vuốt ve làn da dụ hoặc bên dưới, xúc cảm trơn bóng ấy khiến hắn nhịn không được nhéo thành mấy đốm đỏ.
Đã lâu chưa sinh hoạt *** khiến Chúc Liên ửng đỏ toàn thân.
“Rời khỏi trẫm? Ngươi xác định?” Hơi thở ái muội của Kỳ Cảnh phả lên mặt Chúc Liên, đổi lấy cơ thể run lên của người bên dưới.
“Là bệ hạ… ghét bỏ Chúc Liên trước…”
“Liên Nhi, ngươi đúng thật là không ngoan!” Nhéo mạnh lên eo Chúc Liên một cái, Kỳ Cảnh tỏ vẻ tiếc hận, “Ngươi như vậy, sao trẫm có thể dịu dàng với ngươi được đây…”
Chúc Liên biết giờ đã rơi vào cảnh không thể vãn hồi, nếu cứ xuống tiếp nữa, sau này trở về, y biết ăn nói sao Kha Phượng Viêm đây.
“Bệ hạ…” Đôi ngươi của Chúc Liên nổi lên hơi nước, nhìn Kỳ Cảnh, sợ hãi.
“Hử?”
“Chúc Liên đã có phu gia! Là phu gia đã chuộc Chúc Liên ra ngoài!” Chúc Liên nói vậy nhằm mục đích muốn Kỳ Cảnh buông tha cho mình.
Sắc mặt Kỳ Cảnh trầm xuống, “Là ai?”
Trước đó Kỳ Cảnh đã từng phái người điều tra Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187426/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.