Hàm ý trong câu nói của Kha Phượng Viêm, Duy Na không rõ, nhưng Gia La Đức lại rất hiểu.
Tuy nói là đang khen bọn họ hào sảng, nhưng thật ra lại đang ám chỉ bọn họ đừng nên mơ tưởng tới Mạc Tuyệt.
Nghĩ vậy, Gia La Đức không khỏi nhìn Mạc Tuyệt, hắn có thể cảm giác được sự bảo hộ Kha Phượng Viêm dành cho người này, cho dù là ở trước mặt chúng phi cũng thế.
Mạc Tuyệt tiếp tục uống rượu hoa điêu, đánh giá Gia La Đức. Bất chợt, y như nghĩ tới điều gì đó, nhìn Gia La Đức, chớp chớp mắt.
Sóng mắt mỹ nhân lưu chuyển, phong tình vô hạn.
Gia La Đức đỏ mặt, cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Mạc Tuyệt. Nghĩ tới chuyện mỹ nhân đang uống hoa điêu, Gia La Đức lại uống thêm mấy ngụm.
Mạc Tuyệt cười thầm, đồ tiểu quỷ còn chưa dứt sữa.
Gia La Đức mười chín tuổi, Duy Na mười bảy tuổi.
“Hoàng thượng, đại vương dâng ta và ca ca cho người làm phi tử, nguyện Kha triều và Khương Hồ vĩnh viễn kết thân với nhau!” Duy Na đứng lên hành lễ.
Kha Phượng Viêm cũng chẳng ngẩng đầu lên, thản nhiên hỏi: “Đại vương quý quốc lại nhẫn tâm tặng một quận chúa thông tuệ, một thế tử anh tuấn cho trẫm, phần tâm ý đó trẫm nhớ kỹ, tuy nhiên…” Kha Phượng Viêm đột nhiên chuyển lời, “Hai vị cứ ở lại đây dạo chơi mấy ngày, muốn về nước lúc nào cũng được, trẫm sẽ phái người tiễn hai vị!”
Duy Na trợn mắt, “Sao hoàng thượng không thu ta và ca ca?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187373/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.