Tháng ba đầu xuân, cỏ non mơn mởn. Bất chợt, kèn chiến tranh ngân vang, sương khói mù mịt, tiếng gào thét liên tục. Các tướng sĩ Khương Hồ giống như đã nhẫn nhịn thật lâu, vung trường kích đâm chém các tướng sĩ Bắc quốc.
Trên chiến trường, chém giết quyết liệt, các tướng sĩ Bắc quốc đối mặt với quân Khương Hồ hung tợn, rơi vào thế yếu rõ ràng. Tuy nhiên, họ vẫn quyết chiến, bảo vệ ranh giới lãnh thổ của mình. Mạc Tuyệt ở trong quân doanh, nghe tiếng vang từ xa vọng lại, lòng rối như tơ vò.
Hiện giờ, Kha triều đã tới Gia Lệ giang chưa?
“Báo—-” Một tướng sĩ Khương Hồ quỳ trước mặt Gia La Đức, bẩm: “Nguyên tướng quân của Kha triều đã dẫn chiến thuyền đi tới Gia Lệ giang, giờ phía Kỳ triều đang phát động công kích!”
“Kết quả thế nào?” Tâm Mạc Tuyệt run lên, vội vàng hỏi ngay.
“…Chỉ vừa khai chiến, bất phân thắng bại!”
Gia La Đức nhìn nét âu sầu trên mi Mạc Tuyệt, nhíu mày, nói với gã tới báo tin: “Tiếp tục quan sát!”
“Dạ!”
Gia La Đức đi tới bên người Mạc Tuyệt, ra vẻ như an ủi, “Không sao đâu, đừng lo lắng!”
Mạc Tuyệt nhìn về hướng Gia Lệ giang thật lâu, không thể bình tĩnh được.
Ở bên này, Kha Phượng Viêm đang ở trong quân doanh.
“Hoàng thượng! Kỳ Cảnh bố trí quân mai phục! Quân ta còn chưa kịp lên bờ đã bị bọn họ tấn công!”
Ngay khi chiến thuyền Kha triều sắp tới bờ Bắc quốc lại bị quân binh Kỳ triều tập kích, tuy là họ đã sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187345/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.