Hoàng hậu tổ chức tiệc mừng cho Chúc Liên ngay trong cung mình. Một nữ nhân hơn ba mươi tuổi ăn mặc trang nhã, quý phái, phượng bào đỏ khảm kim tuyến đã biểu lộ khí chất mẫu nghi thiên hạ của nàng. Dung nhan xinh đẹp nở nụ cười hòa ái, nàng nhìn các hậu phi và chúng quần thần ngồi bên dưới, nói: “Chúng ta không thể phủ nhận công lao của Hoàng văn quân đã cứu Kỳ triều khỏi cảnh nước lửa, lễ mừng này chẳng qua là dệt hoa trên gấm thôi!”
Câu nói không có một chút sơ hở nào, nhưng lại khiến lòng người nghe khó chịu. Kỳ Cảnh ngồi trên long ỷ không nói gì, còn các đại thần lại lộ vẻ căm tức.
“Hoàng văn quân chắc là còn đang thẹn thùng nên chưa tới, xin các vị đại nhân kiên nhẫn chờ đợi!” Hoàng hậu dịu dàng nói.
Ý của hoàng hậu, là cho dù Hoàng văn quân có tới trễ, các ngươi cũng phải chấp nhận.
Kỳ Cảnh vuốt vuốt chung rượu trong tay, nhìn phản ứng của chúng quần thần, trong lòng cũng đã đưa ra quyết định. Mục đích của hoàng hậu là gì, hắn rất rõ.
Bất chợt, có tiếng cười vang tới. Mọi người nhìn ra cửa, thấy Chúc Liên mặc cẩm y màu đỏ sậm, mang giày đen, tóc buộc cao, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, đoạt hết tầm mắt chúng nhân. Thấy y mặc hồng y, hoàng hậu thầm nghiến răng. Hồng y, chỉ có chính thê mới được phép mặc. Tuy là màu của Chúc Liên không phải chính hồng, nhưng đó cũng là một kiểu khiêu khích.
“Thần tham kiến hoàng thượng, hoàng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/2187294/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.