“Hoàng thượng!” Chúc Liên chớp đôi mắt to đen vô tội, bất an nhìn Kha Phượng Viêm.
“Liên Nhi, ngươi lại đây!” Kha Phượng Viêm nhìn hắn vẫy tay.
Chúc Liên sợ hãi, bước tới. Sau lần xử tử Bánh Thịt đó, đây là lần đầu tiên Kha Phượng Viêm tới gặp hắn.
Kha Phượng Viêm thở dài một hơi, kéo hắn vào lòng, “Còn giận trẫm sao?”
“Liên Nhi không dám!” Chúc Liên không dám ngẩng đầu lên.
“Trẫm biết tình cảm giữa ngươi và Bánh Thịt, nhưng, chỉ chút nữa nó đã hại trẫm mất một hoàng tử!”
Chúc Liên gật đầu, “Liên Nhi hiểu, nhưng mà…”
Nói xong, mắt hắn đỏ hoe. Kha Phượng Viêm thấy hắn khóc cũng hết cách, rõ ràng là một đại nam nhân, sao nước mắt lại nhiều vậy chứ! <!-- Web 300x250 --> “Nhưng sao?” Dù không hiểu, nhưng Kha Phượng Viêm vẫn lau lệ cho hắn.
“Đó là món quà năm đầu ta bước vào phủ thái tử, thái tử đã tặng cho ta!” Nói xong câu đó, Chúc Liên ngẩng đầu lên, nước mắt rưng rưng, sắp rơi lại không rơi quả là khiến người ta phải thương tiếc.
Thái tử trong câu mà hắn nói chính là hoàng thượng hiện giờ – Kha Phượng Viêm.
Khi đó Kha Phượng Viêm vẫn chưa lấy Mạc Tuyệt, tuy trong lòng có Mạc Tuyệt nhưng cũng không tránh khỏi chuyện động lòng với một số mỹ nhân khác. Chúc Liên chính là một trong số đó, hắn là một thanh quan được Kha Phượng Viêm chuộc từ trong tiểu quan lâu ‘Quan Quan Sư Cưu’ ra.
Đoạn trí nhớ mà Kha Phượng Viêm mất đi lại cố tình là đoạn tình cảm, sống chết có nhau với Mạc Tuyệt, những chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/105929/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.