Trầm sâu vào trong vũng bùn hậu cung, đừng ai nghĩ bản thân mình không nhiễm một hạt bụi nào
Kha Phượng Viêm thấy nhũ nương ôm đứa nhỏ trong tay, hắn cảm thấy xấu xấu thế này quả thật rất đáng yêu. Hắn nhịn không được lấy tay chọt chọt lên má con. Thằng bé cũng chẳng cần biết phụ hoàng nó có phải đấng cửu ngũ hay không, khóc ‘oa oa’ lên.
An quý tần đang nằm yếu ớt trên giường lúc này mới dần dần khôi phục được chút sức, “Hoàng thượng…”
Bấy giờ Kha Phượng Viêm mới nhớ tới phi tử vừa mới sinh hoàng tử cho mình.
“An quý tần có công sinh hạ hoàng tử cho Kha triều ta, lập tức tấn chức tam phẩm Thục nghi, phong hào An!”
An thục nghi vừa định ngồi đậy hành lễ, đã bị Kha Phượng Viêm cản lại, “Phải giữ gìn sức khỏe trước đã!”
An thục nghi nước mắt lưng tròng, dù rằng nàng đã chiếm được địa vị nàng muốn, nhưng nàng vẫn không quên chuyện nàng từng hứa với Mạc Tuyệt.
“Hoàng thượng, Mộ quân vì hoàng thượng phân ưu, quả là tấm gương để chúng hậu phi noi theo, thần thiếp hi vọng tiểu hoàng tử có thể có được một phụ quân như vậy! Thỉnh hoàng thượng cho phép hài nhi làm con thừa tự cho Mộ quân!” <!-- Web 300x250 --> Kha Phượng Viêm gật đầu, nắm lấy tay Mạc Tuyệt, “Như vậy tốt lắm!”
Mạc Tuyệt chỉ mỉm cười, “Hoàng thượng, người nên đặt tên cho tiểu hoàng tử trước đi!”
Nhắc tới chuyện đặt tên, Kha Phượng Viêm im lặng một lúc lâu.
“Phi nhứ mông mông, thùy liễu lan kiền tẫn nhật phong.” Mạc Tuyệt ngâm khẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-phi-hoac-chu/105927/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.