Tần Tu Nhiên vói tay qua tóm lấy đầu xe của Cố Lam, Cố Lam bèn đạp anh. Xe đạp bị hai người đẩy qua đẩy lại, xiên qua vẹo về. Thấy mình sắp sửa té sấp mặt đến nơi, cuối cùng Cố Lam cũng chịu phanh gấp, ngồi trên yên xe đạp mà tức tối nhìn Tần Tu Nhiên: "Không phải anh bảo tôi đi à!"
"Tôi hối hận rồi." Tần Tu Nhiên vẫn cầm chặt đầu xe đạp của cô, cây ngay không sợ chết đứng: "Giờ tôi muốn chiếc xe đạp này!"
"Anh giàu thế mà cũng giành một cái xe đạp với tôi à?" Cố Lam chẳng thể nào tin nổi những gì mình vừa nghe thấy.
"Cô bảo tôi là ân nhân của mạng của cô, là chúa cứu thế, là người quan trọng nhất trong cuộc đời cô còn gì!" Tần Tu Nhiên càng nói càng tức điên người: "Tôi đã cho cô một triệu rồi, giờ có một chiếc xe đạp thôi mà cô cũng không cho tôi là sao?"
"Anh đã bao giờ nghe câu "mua hàng đưa tiền, đưa tiền chấm hết" chưa?"
"Thế cô nghe câu "chưa quá bảy ngày, thích trả thì trả" chưa?"
Cố Lam chán chả buồn nói, hai người đang giằng co trong mưa thì Cố Lam bỗng nghe thấy bụng Tần Tu Nhiên kêu ọt ọt.
Tần Tu Nhiên ọt ọt xong, đến phiên bụng Cố Lam ọt ọt.
Một người đội quần thì chỉ là đội quần, mà hai người cùng đội quần thì gọi là thần giao cách cảm.
Hai người vẫn khè nhau trong bầu không khí căng thẳng tóe ra lửa. Một lát sau, Cố Lam quyết định từ bỏ cuộc đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-song-thu/3406182/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.