🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau














Anh giả vờ như con nít, Lục Ngọc cũng coi anh như con nít mà dỗ dành.



Ai biết Phó Cầm Duy lại không thỏa mãn, vươn tay ra, ôm Lục Ngọc vào trong lòng, hôn hai cái, nói: “Vậy em về sớm chút!” Uống say mới sẽ hiện rõ dục vọng chiếm hữu siêu mạnh của anh.



Phó Cầm Duy lấy gương xuống, bỏ ở bên giường, trong đôi mắt sắc lẹm tràn ngập khát vọng đối với Lục Ngọc, hầu kết chuyển động lên xuống, thấy Lục Ngọc im lặng, lại ghé tới hôn cô một cái, giống như không đủ vậy.



Trước đây Phó Cầm Duy cũng từng đi công tác, chỉ cần anh có thể về, nhất định sẽ về nhà sớm nhất có thể.



Cho dù là ngồi xe mấy ngày, anh cũng sẽ không nghỉ lại một đêm ở bên ngoài giữa chặng.



Sau khi hai người kết hôn, rất ít khi ngủ riêng. Lục Ngọc nói: “Ngủ đi!” Sau đó hôn anh một cái.



Ngay lập tức, mắt của Phó Cầm Duy bùng lên ánh sáng đặc sắc, tựa như có được một phần thưởng từ trên trời rơi xuống: “Anh mở mắt ra là có thể nhìn thấy em?”



Lục Ngọc ừm một tiếng.



Lúc này Phó Cầm Duy mới nhắm mắt lại, Lục Ngọc cũng thở phào một hơi.



Phó Cầm Duy say rượu cũng khá khó dỗ.



Lục Ngọc rón rén đóng cửa lại, mới ra ngoài. Trên người cô cũng bám chút hơi rượu, không khó chịu lắm.



Lục Ngọc đợi hơi rượu biến mất rồi mới quay về nhà họ Lục, lúc đi ngang qua phòng khác, nghe thấy anh rể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-phu-sao-phai-boi-nam-nu-chinh-chi-bang-ta-ve-voi-nhau/3612008/chuong-438.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nam Nữ Phụ Sao Phải Bồi Nam Nữ Chính? Chi Bằng Ta Về Với Nhau
Chương 438: Nói chuyện lên tỉnh
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.