Lục Ngọc không biết trưởng thôn gọi cô có việc gì, lập tức đi tới.
Tới nơi mới phát hiện, Lục Kiều cũng ở đó.
Lục Kiều nhìn thấy gò má Lục Ngọc ửng đỏ, cô ta cũng là người đã kết hôn, lập tức liên tưởng tới gì đó, trong lòng có chút oán hận, tức giận trừng cô một cái.
Lục Ngọc vốn không quan tâm, nói với trưởng thôn: “Sao vậy ạ?”
Trưởng thôn nói: “Rau quả của chúng ta đã chín một lô rồi, có thể tặng cho một số lãnh đạo trong huyện, để họ nếm thử trước, sau đó đựng bán.”
Sau vụ thu, rau dưa bên ngoài đã vô cùng đơn nhất. Lô rau quả này tới vừa đúng lúc, có thể mang tới rất nhiều thu nhập cho thôn.
Lục Ngọc đáp: “Vâng, cháu với Phó Cầm Duy cùng đi!”
Từ lần trước, Phó Cầm Duy lộ mặt ở trước mặt lãnh đạo lớn trong huyện, lãnh đạo lớn trong huyện rất thưởng thức anh.
Mấy lần đều bảo Lục Ngọc dẫn Phó Cầm Duy tới cùng, nổi lên chút lòng trân quý nhân tài. Sinh viên đại học ở trong huyện không nhiều.
Lục Ngọc còn tính toán, lần này ra ngoài mua cho Phó Cầm Duy một miếng thịt bò, cũng làm chút mì thịt bò ăn.
Ai biết Lục Kiều lại ở bên cạnh nói: “Trưởng thôn, hay là cháu đi cho. Cháu là vợ của xưởng trưởng xưởng thực phẩm tỉnh, chắc chắn người khác coi trọng hơn! Nói không chừng còn có thể tạo quan hệ, mang tới chút lợi ích thêm cho thôn.”
Danh tiếng của Lục Kiều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-phu-sao-phai-boi-nam-nu-chinh-chi-bang-ta-ve-voi-nhau/3611826/chuong-256.html