Chủ nhiệm phụ nữ cười nói: “Sao lại chưa kết hôn, chồng người ta là sinh viên đại học ở chỗ chúng tôi.”
Năm đó thôn Đại Vũ có một sinh viên đại học, khắp nơi đều biết.
Đây là chuyện tốt đề tên bảng vàng!
Không có mấy người có thể thi đỗ, vừa nghe nói chồng của Lục Ngọc là anh, cũng dần dập tắt tâm tư.
Hai người này, một người là sinh viên đại học, một người là nữ cán bộ, địa vị vai kề vai, tướng mạo lại tuấn nam mỹ nữ, đều không biết nên ngưỡng mộ ai!
…
Suốt mười mấy ngày liên tiếp, ngày nào Lục Ngọc cũng đi sớm về khuya ghé tới các thôn xung quanh.
Trong nhà ngoài Phó Cầm Duy, những người khác căn bản không biết cô đi đâu.
Thông qua tán gẫu chuyện nhà, Lục Ngọc tới ruộng, phát hiện rau củ phổ biến mà mọi người trồng rất đơn nhất, chỉ ăn lặp đi lặp lại mấy loại.
Đã sớm ăn ngán rồi, muốn đổi khẩu vị.
Trong thôn có vườn rau, có rau dại trên núi.
Ngay cả người trong thôn cũng ăn ngán, càng đừng nói là người trong huyện thành.
Thực đơn rau dưa trong huyện còn ít hơn người trong thôn.
Lục Ngọc ngày càng cảm thấy thị trường này rất lớn, hơn nữa còn chưa được khai thác.
Đây là lần đầu tiên cô lấy thân phận cán bộ nữ để chủ đạo chuyện này.
Lục Ngọc chỉ mới nghĩ thôi trong lòng đã có chút rạo rực.
Viết lại kế hoạch lần nữa, cầm tới cho trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nu-phu-sao-phai-boi-nam-nu-chinh-chi-bang-ta-ve-voi-nhau/3611758/chuong-188.html