*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Quái vật nhỏ cái gì?
Là đang nói con mèo trắng bị cạo lông này sao?
Tuy rằng nó trông giống quái vật nhỏ thật, nhưng động vật đều có linh tính có thể nghe hiểu một hai lời con người nói, nói nó như vậy thì đừng trách sao nó thù dai.
Sau khi Tiểu Bạch được nhân viên y tế đẩy vào liền kiểm tra, bọ họ thảo luận một lúc rồi bắt đầu tiêm cho nó, trong lúc đó tuy có kiềm chân Tiểu Bạch lại nhưng nó không hề sợ hãi.
Ít có động vật nào ngoan ngoãn như vậy, không hề ầm ĩ làm bác sĩ cũng cảm thấy kì lạ, sau cùng là tiêm thuốc nó cũng chỉ run lên một cái rồi yên lặng.
Trên người Tiểu Bạch bị cạo sạch lông, biến thành một con mèo trụi lủi. Để trị bệnh rụng lông cho nó y tá phải cạo lông để xoa thuốc lên, bỗng nhiên nó nhìn thấy bản thân mình trong gương.
Tiểu Bạch nhìn con mèo đầu to trụi lông trong gương kinh ngạc đến sững sờ.
Σ( ° △°|||)
Đây, đây là nó sao?
Nó đã trở nên thật xấu, thật khó coi, đặc biệt sau khi không còn bộ lông Tiểu Bạch mỗi bước đi đều cẩn thận, đuôi cũng không dám vung vẩy.
“Ha ha, quái vật nhỏ này ở đâu chạy tới vậy!”
Nghe người khác gọi như thế, mèo trắng đều muốn chui xuống đất cho rồi. nó cảm thấy người kia nhất định là đang cười nhạo mình, nó thấp thỏm cúi đầu, tâm trạng ủ rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-ga-vao-hao-mon/1095195/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.