"Ta... Ta xin lỗi" Tần Tình Nhi đứng trước mặt Vũ Minh Thành, gương mặt xinh đẹp yếu đuối nói với chàng "Ngươi đừng giận, không giành được lần này còn sẽ có lần sau đúng không?"
Lần sau? Lần sau phải đến mười năm nữa, nàng đâu phải không biết? Trên dưới minh giáo trông chờ vào chàng, đặt niềm tin ở chàng, ấy vậy mà chàng lại vì nàng mà hủy hoại hết.
Vũ Minh Thành cười khổ "Tình Nhi, nàng vì hắn mà đối với ta như thế này?"
Chàng yêu nàng như vậy, yêu nàng những mười bốn năm, nàng không những không biết, còn lợi dụng tâm tư, khiến cho Vũ Minh Thành lần này thật sự không thể tham gia đại hội võ lâm.
Ba người đứng trước mặt nhau, Tần Tình Nhi nắm tay Tư La Nam trước mặt Vũ Minh Thành. Minh Thành hiện tại không thể thi triển được một chút võ công nào, thậm chí còn vì nhuyễn cân tán trong cơ thể quá nhiều khiến cho phung ra một ngụm máu.
"Tư La Nam chỉ là một nam nhân trong toàn chân, nhỏ yếu như vậy, chỉ khi chàng giành được vị trí này mới có một chút danh tiếng xin phụ hoàng cưới ta" Tần Tình Nhi nhỏ giọng đáp, nàng như chú thỏ nhỏ sợ hãi cụp đôi tai lại "Minh Thành, ta xin lỗi."
Gió nổi lên, cây cối lay chuyển dữ dội, khói bụi bay loạn lên, Vũ Minh Thành bật cười, đau khổ mà cười ha ha. Tình cảm của hắn bị trêu đùa, hại hắn bây giờ như kẻ tàn phế, từ một người không sợ bất cứ ai đến kẻ giơ tay đấm một con chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-cua-hoa-linh-am/2940721/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.