Tiếng chim hót ríu rít bên tai, hình như có cái gì đó rất chói chíu vào mắt nàng khiến cho nàng nhăn mày một cái. Khó khăn mở ra đôi mắt, nhìn ánh sáng mặt trời qua những tán lá cây chiếu vào chói loá, nàng nâng đầu ngồi dậy.
Nhìn xuống chỗ bản thân đang nằm mới phát hiện ra điểm kì lạ, nàng như thế nào lại đang nằm trên một tán cây bự. Do nàng ngồi dậy quá sơ suất, Trịnh Minh Tâm không phòng thủ mà lọt thẳng từ trên tán cây xuống đất.
"Áa!"
"Ui da..." Trịnh Minh Tâm ôm cái mông của mình lăn qua lăn lại trên cỏ, tại sao nàng lại ở trên cây cơ, nàng rõ ràng vừa nãy bị một chiếc xe...
Hả?
Trịnh Minh Tâm ngây người, hai tay sờ lên mặt, sờ lên ngực, sờ lên đùi, xác định vẫn còn sống mới thở ra một hơi "Phù... Tưởng mình chầu diêm vương rồi chứ, còn chưa khui poster mà chết thì thật oan uổng."
Nàng cũng mới 20 tuổi, nếu chết trẻ như vậy thì thật là không cam lòng.
Nâng tay gãi gãi đầu, nàng lúc này mới chú ý đến bàn tay mang y phục màu đỏ, nhìn xuống trước ngực đang đeo một chiếc vòng cổ đính những viên đá màu vàng kết thành nhiều sợi. Còn có trên đầu có mấy thứ trang trí lung lay mỗi khi nàng chuyển động.
Nàng mặc một bộ y phục màu đỏ rực, trang phục này thật giống mấy nhân vật nữ ở tây vực, nàng ghiền ngẫm, cơ mà tại sao nàng lại mang những thứ này. Trịnh Minh Tâm đứng dậy, mấy món trang sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-cua-hoa-linh-am/2940718/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.