Vũ Mình Thành ở chỗ của nàng đến rạng sáng mới rời đi, hắn không làm gì nàng hết, chỉ ôm nàng ngủ. Rạng sáng thì rời đi, Hoa Linh Âm hôm nay cơ thể đã đỡ hơn, nàng đến chỗ của mẫu thân, nàng phải xin hủy cuộc luận võ này nha.
"Mẫu thân yêu dấu ơi" Giọng nàng từ xa vang vang, chưa thấy bóng đã nghe âm thanh của nàng. Hoa Linh Âm lú đầu vào phòng sách của Hoa Linh Phi, mẫu thân đang bận xem sổ sách, nàng liền đi vào trong phòng, đi đến sau lưng mẫu thân hai tay xoa bóp vai cho người.
Hoa Linh Phi hưởng thụ, Hoa Linh Âm nhỏ nhỏ giọng bên lỗ tai bà "Mẫu thân xinh đẹp, ta muốn hủy luận võ."
Hoa Linh Phi đang nhắm mắt tận hưởng, bà liền mở mắt nhìn nàng "Con lại nghĩ ra cái trò gì rồi? Không phải nói hủy là hủy."
Hoa Linh Âm bóp bóp vai cho bà tích cực lấy lòng "Hôm trước là con không suy nghĩ, hồ đồ nên như vậy, con chưa muốn lấy chồng đâu."
"Như vậy liền muốn hủy?" Hoa Linh Phi nghi hoặc, Hoa Linh Âm giọng nói năn nỉ "Nha nha, mẫu thân người hủy đi, xin người đó."
"Haiz" Hoa Linh Phi phất tay ý bảo nàng không cần phải bóp vai cho bà nữa, thở dài "Để ta tính, bây giờ thì đừng phiền ta xem sổ sách."
"Dạ" Hoa Linh Âm mỉm cười tươi tắn, chạy ra ngoài, lú cái đầu vào phòng lần nữa, cái miệng chu ra hôn gió "Yêu người nhất trên đời."
Hoa Linh Phi khẽ cười, đúng là nha đầu của bà, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-cua-hoa-linh-am/2940647/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.