Tiết Yến ban đầu còn châm chọc nàng không biết lượng sức mình, giờ đây hai mắt đỏ ngầu, ôm chặt cầm mà Kỷ Chi Nhu hóa thành.
“Ngươi định làm gì, ta đi theo ngươi.” Tiết Yến nói từng chữ, giọng khàn khàn.
Hắn vốn cho rằng, đây chẳng qua chỉ là một thí luyện bình thường như những bí cảnh khác mà thôi.
Mặc dù luôn có tin đồn rằng tỷ lệ tử vong ở Vô Vọng Hải vô cùng cao, nhưng hắn cũng không bận tâm lắm.
Cửu Chuyển m Khuyết là một trong bảy đại tông môn của đại lục, hắn thân là nhi tử của tôn chủ Cửu Chuyển m Khuyết, đương nhiên không sợ.
Lúc đến đây hắn vô tư thoải mái, vốn tưởng rằng cũng sẽ dễ dàng rời đi.
Lại không ngờ, sư tỷ…sư tỷ lại qua đời như thế.
Chỉ trong một ngày mà âm tu trẻ tuổi dường như già đi vài tuổi, Tiết Yến đờ đẫn nói: “Cho dù ngươi dùng cách nào để chiến thắng, ta đều sẽ giúp người, ta chỉ cần báo thù.”
Tiêu Dao Du vỗ vai hắn, im lặng thở dài.
Vũ khí của Kỷ Chi Nhu khi còn sống là Thất Huyền cầm, Tiết Yến lại là sáo trúc, hai thứ này vốn không giống nhau, kỳ thật không thích hợp để làm linh binh bản mệnh của Tiết Yến.
Nhưng tâm ý giữa sư tỷ và sư đệ trong nháy mắt lặng lẽ cộng hưởng.
Hắn không muốn sau khi chết hồn binh của sư tỷ không có chỗ về, không bằng dùng thân thể của chính hắn để tiếp nhận.
Từ nay về sau, hắn sẽ song tu cầm sáo, mang theo sư tỷ cùng nhau sống sót.
“Cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-rut-kiem-cua-ta/4089945/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.