Tuy nhiên, mỗi khi có thay đổi nào phát sinh, quyển sách màu vàng trong khí hải sẽ nhấp nháy, thay đổi của Kết Đan liền bị áp chế xuống.
Chỉ còn thiếu một chút nữa.
Kết Đan yêu cầu đạo tâm hoàn mỹ không tì vết, nhưng nàng lại còn một vết nứt cần được lấp đầy.
Kỳ Niệm Nhất một lần nữa cắt đứt cổ họng Tử Kim Điêu, máu tươi của nó phun tung tóe, phát ra tiếng gầm rít không cam lòng, thế nhưng nàng lại không cẩn thận bị răng nanh ở đằng sau cắn vào vai, quay đầu nhìn lại thì ra là một con cự xà màu tím.
Kỳ Niệm Nhất khẽ nâng cổ tay lên rút ra một thanh kiếm.
Nhưng kiếm còn chưa chém xuống, một luồng gió từ không trung ập đến cắt cự xà thành hai mảnh.
Kỳ Niệm Nhất chậm rãi ngước mắt, bắt gặp ánh mắt của Ngọc Sanh Hàn phía trên tường thành.
Thổi Mộc Đông Phong.
Đây là pháp quyết gia truyền của Ngọc gia.
Hai người chỉ nhìn nhau trong nháy mắt, rất nhanh lại bị đợt yêu thú tiếp theo tấn công.
Bầu trời Huyết Nguyệt càng trở nên thâm trầm, Kỳ Niệm Nhất nhìn bằng mắt thường, thấy xen lẫn giữa bóng người và bóng thú là ánh sáng đen tuyền tỏa ra từ mặt trăng, nó gần như hòa thành một thể với màn đêm.
Ngay lúc này, ánh trăng lờ mờ hiện ra một tia sáng, nhưng một giây sau đã biến mất.
Gần như cùng lúc, nàng cảm thấy chuyển động của đám quái thú chậm lại trong giây lát.
Trong khoảnh khắc này, trong mắt của hơn một ngàn con yêu thú đồng thời lóe ra hồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-rut-kiem-cua-ta/4089942/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.