Nếu nói trên thế gian còn có thanh kiếm nào có cơ hội hình thành kiếm linh, thì có lẽ đó là kiếm do Vân Dã đúc ra.
Vì thế, sau khi Vân Dã vũ hóa hơn trăm năm trước, toàn bộ kiếm mà hắn rèn lúc sinh thời đều trở thành báu vật vô giá.
Nói ra thật xấu hổ, báu vật vô giá như thế Kỳ Niệm Nhất ước chừng có năm thanh.
Có lẽ qua mấy ngày nữa sẽ có thanh thứ sáu.
“Ta nhớ tháng sau là sinh nhật 18 tuổi của Kỳ Niệm Nhất thì phải.” Linh Hư Tử cười tủm tỉm nói: “Không biết lần này sư huynh lại chuẩn bị cho ngươi thanh kiếm như thế nào?”
Kỳ Niệm Nhất thầm nghĩ, lần này xác thật là một thanh kiếm rất đặc biệt.
Nghe đồn nó là thần kiếm có thể chặt đứt hết thảy những hư ảo và thực thể không tồn tại - Phi Bạch.
Nhưng trong sách có nói, nàng không nhận được thanh kiếm này, ngược lại trời xui đất khiến rơi vào trong tay Sở Tư Niên.
“Nói đến đây.” Ôn Hoài Du đột nhiên lên tiếng cắt ngang: “Phương thức lấy kiếm lần này không giống lần trước.”
“Sư muội phải đi Vô Vọng Hải.”
…
Vô Vọng Hải Tham Phong, đây là nghi thức mà toàn bộ đệ tử Thiếu Niên Du ở các đại tông môn khắp đại lục khi sắp đột phá cảnh giới đều phải tiến hành.
Tu vi vượt qua Thiếu Niên Du sẽ tiến lên Tiểu Trọng Sơn, đối với tu sĩ trẻ tuổi mà nói, thời hạn bảo hộ người mới của bọn họ đã kết thúc.
Vô Vọng Hải Tham Phong sẽ là trận thí luyện đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-rut-kiem-cua-ta/4089920/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.