Nghiêm Khánh Sinh nghẹn lời, anh lúng túng nói: " Đừng coi thường anh, phương diên này...Anh dù sao cũng có kinh nghiêm chút chút."
Trình Thủy nghe thế, ngược lại hỏi anh: "Phương diện nào? Anh không phải nói quen con gái sao?"
Nghiêm Khánh Sinh thành thật đạp: " Phải không có quen, thế nhưng..."
Rượu vào người lời ra, Trình Thủy không chờ anh nói xong, trong giọng nói trêu tức bắt đầu tăng lên, cười híp mắt hướng mặt anh thu thập: "Vẫn là nói, anh chỉ là phương diện kia?"
"Không phải...", Nghiêm Khánh Sinh phản ứng lại, anh không chống đỡ nổi lời Trình Thủy không đứng đắn nói, vẻ mặt nhất thời khốn quẫn: "Không phải cái kia..."
Trình Thủy còn một bộ dáng cười, như có như không mà ừ một cái.
Nghiêm Khánh Sinh sốt ruột giải thích: "Tôi, tôi là nói, cậu cùng cô gái nơi,nếu là nơi nào có vấn đề, có thể cùng ca nói ra, ca thay cậu nghĩ kế."
Nếu là nửa tháng trước, trận đối thoại này sẽ chấm dứt ở đây. Trình Thủy tâm lý như gương sáng, hắn cùng Nghiêm Khánh Sinh vách ra đường tuyến kia, là hắn cấp chính mình vẽ ra, luôn luôn không dám ném ra sau đầu. Nghiêm Khánh Sinh thích con gái, coi hắn là em trai, hắn không thể ngủ ở nhà người ta, chiếm ý tốt người ta, không muốn phá hủy nửa cuộc đời người ta.
Có thể đêm nay Trình Thủy uống rượu, có chút phát rồ.
"Ca, hiện tại có một vấn đề."
"Cậu nói."
Trình Thủy rời ghế, xích đến rất gần, Nghiêm Khánh Sinh bị hành động này của hắn làm cho khẩn trương lên: Nhìn qua còn là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-chan-thot-tiem-sui-cao/614425/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.