Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Mộc nói khiến Viên Tử Hàm trong lòng trở nên rất  trầm trọng. Nhớ lại cậu cùng với Thượng Quan Mộc trải qua mấy ngày nay, thật sự mà nói không dễ dàng, thật vất vả mới đuổi đi một Thượng Quan Thần, đi một Giản Nhược, hiện tại lại tới một đại nhân vật khác .

Giữa mình cùng mẹ hắn, Thượng Quan Mộc sẽ làm như thế nào?

Viên Tử Hàm có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc mày nhíu chặt, trong lòng từng đợt đau lòng mà lại lo lắng.

” Anh không sao, chuyện này anh sẽ giải quyết, em không cần suy nghĩ nhiều  “

Thượng Quan Mộc xoay tay nắm chặt bàn tay Viên Tử Hàm muốn đưa tay vuốt ve khuôn mặt cậu, đầu ngón tay hơi lạnh. Xem ra thân thể cậu vẫn rất yếu ớt! Nhưng chỉ có thân thể yếu ớt này có thể thay mình ngăn cản nguy hiểm, sẽ vì mình lo lắng, còn bọn họ…

Nói cái gì người con trai này hắn vĩnh viễn sẽ không buông bỏ, về phần thân phận lão tổng Diệu Ký, nó khi nào lại tồn tại qua!

Viên Tử Hàm gật đầu, liền dứt bỏ những vấn đề khiến người ta phiền lòng. Thượng Quan Mộc nói hắn sẽ giải quyết, cậu lúc này phải làm, chính là dưỡng thương thật tốt, sau đó cùng Thượng Quan Mộc đứng trên cùng một trận chiến, cùng nhau đối mặt với mọi chuyện sắp xảy ra.

Viên Tử Hàm mấy ngày nay vẫn luôn rất phối hợp, nên uống thuốc nhất định đúng giờ uống, khi nào nên vận động nhất định sẽ vận động, mà ngay cả canh bổ dưỡng vú Trương nấu Viên Tử Hàm cũng cắn răng một mực uống xong .

Quả nhiên, mấy ngày nay bồi dưỡng, sắc mặt Viên Tử Hàm thật sự có chút coi được ,khuôn mặt trắng nõn lộ ra một tia hồng nhạt, nhìn qua thậm chí nhan sắc có chút động lòng người.

“Em muốn ra ngoài đi dạo một chút, ngốc ở trong nhà có chút ngột ngạt !”

Viên Tử Hàm ngồi ở bên cửa sổ, nhìn cảnh vật trước mặt có chút tiêu điều, trong lòng cũng có chút cô đơn .Mấy ngày nay cùng Thượng Quan Mộc sớm chiều gặp nhau, không phải cậu không thích, nhưng hai người ai cũng biết, bình yên này chỉ là tạm thời.

” Lúc này đi ra ngoài?”

Thượng Quan Mộc đưa cánh tay khoát lên vai Viên Tử Hàm, thấy ánh mắt Viên Tử Hàm có chút chờ mong đành bất đắc dĩ. Không phải hắn không muốn để Viên Tử Hàm ra ngoài đi dạo, chỉ là thời tiết càng lúc càng lạnh, tình trạng thân thể Viên Tử Hàm mặc dù có tốt hơn, nhưng vẫn còn quá yếu.

” Em ra ngoài phơi nắng chút, lập tức trở về sẽ không đi xa đâu!”

Thượng Quan Mộc trầm tư một lát, đầu mày chau lại lập tức buông lỏng mỉm cười nói: ” Được rồi, chúng ta cùng đi dạo một chút!”

Nói xong không đợi Viên Tử Hàm trả lời, liền đưa tay kéo cánh tay  Viên Tử Hàm chuẩn bị đi ra ngoài. Viên Tử Hàm nghiêng đầu nhìn Thượng Quan Mộc, không nói gì nữa , thời gian này nói cái gì? Cậu không phải chỉ muốn một mình yên lặng ngốc một hồi sao?

Ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng độ ấm như trước có chút trầm thấp. Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc không đi quá xa, hai người bước song song trên một con đường nhỏ đầy cỏ dại, chậm rãi đi tới.

Có thể là do lâu rồi không thấy ánh mặt trời, ánh mặt trời vẫn là có chút chói mắt, Viên Tử Hàm hơi hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi  nheo lại. Một tầng ánh sáng nhu hòa phủ trên người cậu, nhìn qua thập phần ôn nhu. Thượng Quan Mộc thấy Viên Tử Hàm bộ dáng hưởng thụ như vậy, khóe miệng cũng nhịn không được lộ ra một tia mỉm cười. Duỗi cánh tay từ phía sau ôm lấy thắt lưng mảnh khảnh của Viên Tử Hàm. Viên Tử Hàm không phản kháng, đem sức nặng trên thân thể dựa vào khuôn ngực ấm áp của hắn.

” Anh nói, nếu như chúng ta sau này đều có thể như vậy thì tốt biết bao!”

Viên Tử Hàm nói lời này thực tự nhiên, bất quá cậu lập tức cũng hối hận .Cậu thật là ích kỷ, Thượng Quan Mộc một người thông minh  như vậy, vì có thể cùng mình một chỗ, cuộc sống mỗi ngày đều giống như chuột chạy qua đường.

Nhưng cho dù cậu biết là như vậy, nhưng bản thân cậu vẫn là không thể buông tha cho Thượng Quan Mộc.

” Đồ ngốc!”      

Thượng Quan Mộc dịu dàng cười, thân mật nói ,nhưng cánh tay ôm Viên Tử Hàm càng thêm chặt. Gặp gỡ Viên Tử Hàm, hắn từ đầu đến cuối đều chỉ cảm thấy may mắn, như thế nào sẽ cảm thấy hối hận chứ. Hai người đều không nói gì nữa, bởi vì lúc này hai trái tim đã hoàn hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, không thể chia lìa!

“A…”

Một tiếng nữ sinh vang lên đem hai người đang đắm chìm vào thế giới của nhau kéo về hiện thực, Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều quay đầu lại liền nhìn thấy Giản Nhược còn có Thượng Quan Thần bên kia hướng về phía mình cười đến vẻ mặt ái muội, ánh sáng vàng nhạt phủ trên người bọn họ nhìn càng them tà mị.

Đúng là một đôi Kim Đồng Ngọc Nữ! Viên Tử Hàm trong lòng kinh hỉ nghĩ đến. Giữa hai người kia giống như có cái gì đó cùng trước kia không giống!

Giản Nhược hai gò má có chút đỏ ửng, Viên Tử Hàm bị ánh mắt cô nhìn như thế cũng có chút không được tự nhiên , giãy dụa muốn rời khỏi cái ôm của Thượng Quan Mộc, nhưng là Mộc tam ca lại làm như  không thấy, hai tròng mắt lóe sáng nhìn về phía một đôi nam nữ bên kia , nhìn qua có chút bất mãn, lại tựa hồ có chút vui mừng.

Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần chậm rãi đi tới.

” Anh Mộc, Tiểu Hàm!”

Giản Nhược kéo cánh tay Thượng Quan Thần một bước tiêu sái bước tới, đối với hai người lễ phép tiếp đón, nhưng còn chưa nói chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn đã sớm đỏ bừng, nhìn qua giống quả táo hồng rất là đáng yêu.

” Mới sáng sớm, đã muốn trình diễn màn nóng bỏng rồi, chắc buổi tối mà đến, nói không chừng còn thật sự có trò hay để xem đây!”

Thượng Quan Thần ánh mắt ái muội đảo qua hai người, ngữ khí sâu kín nói.

Viên Tử Hàm da mặt mỏng, bị Thượng Quan Thần một phen nói lời đùa giỡn như vậy, sắc mặt càng thêm đỏ ửng, ngược lại Thượng Quan Mộc lại rất trấn định.

” Chú hoàn toàn có thể không cần đến!”

Vừa đến đã phá hủy không khí lãng mạn như vậy!

Lời này của Thượng Quan Mộc, ngữ khí trong lời này, như thế nào nghe ra cũng cảm thấy đang tỏ vẻ bất mẫn của bản thân! Thượng Quan Thần sờ sờ chóp mũi của mình, đối với phản ứng dục cầu bất mãn của Thượng Quan Mộc tỏ vẻ thông cảm.

” Anh Mộc, mới không phải chứ. Hôm nay là em muốn đến tìm các anh, anh cũng không nên hiểu lầm anh Thần !”

Giản Nhược chu môi đỏ mọng giúp Thượng Quan Thần giải vây, phát hiện như vậy khiến Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc không tự chủ được liếc nhìn nhau. Quả nhiên, quan hệ của hai người trước mắt kia không đơn giản, có JQ a.

“Yêu, còn chưa vào cửa, đã biết giúp anh Thần đối phó anh, nếu sau này thật sự thành người một nhà, vậy các em còn không phải muốn cùng nhau đối phó sao !”

Thượng Quan Mộc tâm tình rất tốt, hiếm khi mọi người cùng vui vẻ. Giản Nhược là cô gái tốt, mà Thượng Quan Thần là em ruột mình, hai người này cùng một chỗ, so với hiện tại kết quả rất tốt .

” Đâu có, anh Thần, anh Mộc lại bắt đầu cười nhạo em !”

Giản Nhược đỏ mặt cãi lại, đồng thời cũng muốn Thượng Quan Thần giúp mình. Thượng Quan Thần vui tươi hớn hở, một đôi mắt hoa anh đào hẹp dài lộ ra ánh mắt tràn đầy yêu thương, cái loại ánh mắt này giống như tỏ rõ ở trước mặt mọi người: hắn hiện tại rất hạnh phúc!

Ha ha, như vậy thật tốt!

Viên Tử Hàm cũng vui vẻ vì Thượng Quan Thần cao hứng.

” Được rồi, mọi người đều vào trong nhà ngồi một chút đi!”

Viên Tử Hàm cảm thấy Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược đến đây, cũng không hẳn chỉ là đến thăm mình mà thôi, trên thực tế, còn thật sự không phải là.

____________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.