Chương trước
Chương sau
“Ngươi cút ngay cho ta…”

Thượng Quan Mộc ngẩng đầu hai mắt phun ra lửa giống như thiếc ngàn năm nấu chảy muốn đem vật cản trước mắt hòa tan. Vật cản trước mắt cư nhiên sẽ không vì Thượng Quan Mộc nói mà ngoan ngoãn tránh ra. Nhưng người trước mắt có thể thấy rõ đang dần dần biến ảo thành tướng mạo một cô gái.

Một cô gái rất xinh đẹp! Nhưng cô gái này nhìn qua tựa hồ có chút quen mặt!

Thượng Quan Mộc hiện tại căn bản là không có thời gian suy nghĩ như vậy, ngược lại Tiêu Thiên Dật một bên lại đột nhiên kêu lên.

“Là người!”

Thượng Quan Mộc mày nhăn lợi hại hơn . Xem ra, Tiêu Thiên Dật có quen biết nàng , cho nên nói Viên Tử Hàm bị thương Tiêu Thiên Dật cũng không tránh khỏi trách nhiệm! Hiện tại bất luận là ai, chuyện gì hắn cũng không muốn quản, ôm Viên Tử Hàm chuẩn bị đường vòng mà đi. Vật cản trước mắt cũng không biết thức thời, đưa tay một chưởng liền hướng Thượng Quan Mộc đánh tới, Thượng Quan Mộc ôm Viên Tử Hàm né tránh không kịp, ngang nhiên trúng một chưởng, nhưng cánh tay ôm Viên Tử Hàm cũng không chút nào thả lỏng.

” Đưa hắn cho ta!”

“Cho ngươi, dựa vào cái gì?”

Thượng Quan Mộc bởi vì lời của nàng, gân xanh trên trán nổi lên, hai mắt như đao đặt trên người của nàng. Mà vật cản trước mặt thần sắc trên mặt không còn phẫn nộ như vừa rồi nữa, mà dần dần biến thành lo lắng, thừa dịp Thượng Quan Mộc đứng bất động, lấy tốc độ quỷ mị đi tới trước mặt hắn, đưa tay vén tóc che khuất mặt Viên Tử Hàm, lộ ra khuôn mặt trắng bệch.

” Cút ngay, ngươi lại muốn làm gì?”

Thượng Quan Mộc ôm Viên Tử Hàm thối lui vài bước, thấy nàng cũng không có động tác nào khác đối với Viên Tử Hàm mới an tâm.

“Tiểu Hàm, thật là Tiểu Hàm…”

Lâm Tích trong mắt đầy lệ, mặc kệ Thượng Quan Mộc đề phòng bước nhanh vọt tới, muốn đem Viên Tử Hàm cướp lại, nhưng lại bị Thượng Quan Mộc né tránh, bổ nhào vào khoảng không. Thấy nàng phản ứng khác thường Thượng Quan Mộc rất là khó hiểu. Tiểu Hàm, chỉ có người thân cận mới có tư cách gọi cậu như vậy, mà nàng lại là thân phận gì?

“Tiểu Hàm, là ta, con mở to mắt nhìn xem, ta không phải cố ý, ta không biết con sẽ lao ra, Tiểu Hàm con tỉnh tỉnh, con tỉnh lại đi… !”

Tiếng Lâm Tích khóc lóc kể lể, khiến người nghe được cảm thấy có một loại bi thương. Cứ như vậy, Thượng Quan Mộc như trước không để nàng có cơ hội tiếp xúc đến Viên Tử Hàm, đối với Thượng Quan Mộc mà nói, nàng chung quy là người hại Viên Tử Hàm bị thương.

Mà Viên Tử Hàm nằm ở trong ngực Thượng Quan, khi nghe được tiếng khóc như vậy, thần kinh toàn thân đột nhiên kéo căng, thanh âm kia quá mức quen thuộc .Là nàng, người thật sự trở về rồi sao?

Mất một phen khí lực thật lớn, rốt cục mở mắt, có chút cố hết sức xoay hướng Lâm Tích bên kia. Khi thấy rõ người trước mắt, nước mắt rốt cục liên tiếp chảy ra.

Thật là nàng! Nàng thật sự trở về rồi !

“Người rốt cục trở về rồi ,con chỉ biết, người sẽ không gạt con!”

Viên Tử Hàm suy yếu nói xong mấy câu đó, càng làm cho Lâm Tích bên kia khóc càng lợi hại .

” Umh, đúng vậy, ta trở về rồi , ta như thế nào bỏ được con không về!”

Lâm Tích chậm rãi hướng bên này đi tới, Thượng Quan Mộc không hiểu giữa hai người rốt cuộc là quan hệ như thế nào, nhưng tốt xấu vẫn an lòng một chút, nàng sẽ không thương tổn Viên Tử Hàm nữa , nhưng khi Lâm Tích đưa tay muốn sờ lên mặt Viên Tử Hàm, vẫn là bị Thượng Quan Mộc né tránh , vẻ mặt cảnh giác trừng nàng.

“Thượng Quan Mộc, không sao! Nàng, nàng là mẹ em “

Viên Tử Hàm nói khiến Thượng Quan Mộc kinh hãi, cô gái này nhìn qua bất quá hơn ba mươi một chút cư nhiên là mẹ đẻ Viên Tử Hàm. Khó trách vừa rồi hắn cảm thấy nàng giống như đã từng quen biết, tướng mạo Viên Tử Hàm phần lớn đều di truyền từ mẹ .

Lúc trước hắn cũng điều tra qua chỗ Lâm Tích rơi xuống, nhưng ngoài xuất ngoại ra, thế nhưng một chút tin tức cũng không có . Bất quá trước mắt đã không phải người rồi, điều này cũng có thể giải thích tại sao không có tin tức của nàng. Người Viên Tử Hàm tâm tâm niệm niệm muốn gặp, không nghĩ đến sẽ là tình huống như vậy, quan trọng nhất là, Viên Tử Hàm có thể tiếp nhận sự thật Lâm Tích đã chết sao?

” Đừng nói nữa, anh đưa em đến bệnh viện trước, chuyện gì để sau hãy nói!” Đôi mắt Viên Tử Hàm vẫn luôn khóa trên người Lâm Tích, không muốn rời đi. Thượng Quan Mộc cũng biết suy nghĩ trong lòng Viên Tử Hàm, lên tiếng an ủi :” Em trước hết dưỡng thương cho tốt, nàng đã trở về sẽ không rời đi nữa!”

Viên Tử Hàm rốt cục quay đầu, nhợt nhạt gật đầu một cái.

“Tiểu Hàm phải kiên cường, con nhất định sẽ khỏe lại, chờ con khỏe lại mẹ lại đến thăm con !” Lâm Tích ôn nhu nói, sau đó quay đầu tràn đầy đánh giá nhìn Thượng Quan Mộc, thấp giọng nói: ” Phải chiếu cố nó tốt, nhất định!” Lời nói mặc dù có chút cứng ngắc, nhưng trong giọng nói vẫn là che dấu không được lo lắng!

“Không cần ngươi nói, tôi cũng biết!”

Thượng Quan Mộc nói xong liền rời đi, Lâm Tích không ngăn cản, mắt mở trừng trừng nhìn thân ảnh Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm biến mất trong bóng đêm mênh mông!

“Ta cư nhiên tự tay thương tổn nó!”

Lâm Tích hai mắt trừng trừng nhìn hai tay của mình, vẻ mặt áy náy cùng khó tin. Nàng thật sự là hận thấu đàn ông, càng hận hắn, cho nên thời điểm vừa nhìn thấy Tiêu Thiên Dật bảy tám phần tương tự hắn, nhất thời tâm trí mê loạn, lúc này mới khiến nàng thu tay không được khiến Tiểu Hàm bị thương. Nói đi nói lại, đây hết thảy đều là bởi vì bọn họ.

Lâm Tích xoay người, thấy Tiêu Thiên Dật bên kia vừa mới chuẩn bị đi tới chỗ xe, trên mặt hiện ra một nụ cười tà, hoàn toàn không có bộ dạng ôn nhu vừa rồi.

” Gì Lâm, gì, gì…”

“Cậu không xứng gọi tôi như vậy, cậu cùng hắn, đều không thể tha thứ “

Tiêu Thiên Dật lời nói còn chưa nói xong, đã bị Lâm Tích gầm một tiếng cắt đứt , sắc mặt hung dữ tới gần Tiêu Thiên Dật.

” Gì Lâm, gì, gì muốn làm gì! Lúc trước là ba con có lỗi, không phải con “

Tiêu Thiên Dật nói cũng không có tác dụng, ngược lại càng thêm chọc giận nàng.Cha hắn lúc trước hại mình, hiện tại con hắn làm phiền con mình, điều này khiến Lâm Tích như thế nào không phẫn nộ. Tiểu Hàm là tất cả của nàng, bất luận là ai làm phiền nó, nàng đều sẽ không bỏ qua, bao gồm Lý Thiên Cương loại đàn ông phụ lòng còn độc ác.

Mắt lộ ra hung quang, chậm rãi hướng Tiếu Thiên Dật đi tới .

” Gì Lâm, gì, gì, con là bạn Tiểu Hàm, gì không thể làm như vậy “

Tiêu Thiên Dật vừa rồi thấy toàn bộ phát sinh, trong lòng cũng hiểu rõ , tại sao lần đầu tiên gặp Viên Tử Hàm cảm thấy có chút quen thuộc, mẹ con các nàng tướng mạo tương tự, điều này cũng không khó phân biệt, chẳng qua lúc ấy hắn cũng không nghĩ mọi chuyện vậy.

“Ha ha, phải không?”

Lâm Tích hướng về phía Tiêu Thiên Dật cười lạnh: “Tiêu Như Hải không phải cái thứ tốt, hắn tuy rằng đã chết, sai phạm cũng có thể do cậu, con trai hắn gánh vác “

Tiêu Thiên Dật quản không được lời Lâm Tích nói, lúc này chỉ nghĩ làm thế nào rời khỏi chỗ này, dồn sức vào hai chân hướng phía xe chạy tới, nhưng còn chưa có tiến vào xe, đã bị ai tay Lâm Tích như sắt nắm chắc.

“Đền mạng đi!”

“A…” một tiếng, vang vọng toàn khu biệt thự.

_____________

Cuộc đời bạn Dật kết thúc tại đây, tội nghiệp bạn quá a, ai bảo bạn cố đi theo cục cưng nhà người ta làm gì , cái tội nhiều chiện nữa nên mới thế . thấy cũng tội mà thôi cũng kệ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.