Chương trước
Chương sau
Sự tình đại khái cũng có chút hiểu được rồi , tuy rằng còn có rất nhiều tin tức bọn cậu không biết, nhưng hiện tại loại thời điểm này, căn bản không được phép suy nghĩ nữa . Lý Thiên Cương tuy rằng đáng giận, nhưng cậu cũng không thể mở mắt trừng trừng nhìn hắn chết ở chỗ này. Đưa ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc thần sắc có chút ngưng trọng, tuy rằng không tình nguyện đi cứu Lý Thiên Cương, nhưng vẫn là từ trên người lấy ra một tấm bùa khác, tấm bùa kia ở trên tay Thượng Quan Mộc giống như có sinh mệnh kích động trong chốc lát, rất nhanh bay về phía Lộ Phương bên kia.

Lộ Phương kêu thảm một tiếng, phẫn hận nhìn Thượng Quan Mộc rồi liếc Viên Tử Hàm một cái, vung tay lên, thân thể đã hóa thành một làn khói đen bay đi .

” Nàng rốt cuộc đi rồi “

Viên Tử Hàm thở ra một hơi, sâu kín nói. Thượng Quan Mộc nhìn theo hướng Lộ Phương tiêu thất một hồi lâu, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không bình thường, vừa rồi ánh mắt cô ta giống như hận không thể đem mình nghiền thành tro bụi, nhưng tại sao lại rời đi nhanh như vậy? Có thể là lúc trước đã bị thương rồi nên không muốn cùng mình dây dưa nữa đi.

Thu hồi ánh mắt vừa vặn lại dụng phải ánh mắt lo lắng của Viên Tử Hàm : “Như thế nào rồi, chẳng lẽ vết thương lại đau !”

Thượng Quan Mộc nở nụ cười, mặt mày cũng dần dần buông lỏng ra, sự thân thiết của Viên Tử Hàm so với cái gì cũng đều có thể khiến hắn vui vẻ. Viên Tử Hàm thấy Thượng Quan lại bắt đầu nhìn mình chằm chằm, không tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, hỏi: ” Bây giờ nên làm gì nữa “

Nữ quỷ tuy rằng đi rồi, nhưng choáng thì choáng, bị thương thì bị thương rồi , Viên Tử Hàm chưa gặp qua loại tình huống này, nhất thời không biết làm gì, chỉ có thể hỏi Thượng Quan Mộc .

“Còn có thể làm như thế nào, chúng ta…”

Thượng Quan Mộc nói còn chưa xong, đã bị tiếng hét bên kia cắt ngang. Hai người đồng thời quay đầu, liền thấy Âu Tiểu Lan trong tay cầm một con dao gọt hoa quả sáng loáng cắm ở trên bụng Lý Thiên Cương. Không chút do dự rút ra, một dòng máu ấm áp thoáng chốc phun ra bắn tung toé lên mặt, nhưng Âu Tiểu Lan giống như không có  cảm giác, giương dao trong tay lên tiếp đó mạnh mẽ đâm một nhát nữa.

” Dừng tay, Tiểu Lan cô làm cái gì vậy?”

Viên Tử Hàm hét lớn một tiếng, mà Âu Tiểu Lan ngẩng đầu lên căm giận nhìn cậu một cái, sau đó cúi đầu xuống , nhìn Lý Thiên Cương cả người đầy máu cười không thôi. Viên Tử Hàm muốn chạy tới ngăn cản hành vi điên cuồng của Âu Tiểu Lan, nhưng bị Thượng Quan Mộc nhanh tay một phen kéo vào trong ngực mình .

” Đừng qua đó, Âu Tiểu Lan đã bị nàng ta khống chế rồi “

” Bị khống chế , bị ai khống chế?”

Viên Tử Hàm ngẩng đầu nhìn về phía Âu Tiểu Lan, vẻ mặt cô ấy lúc này rất cứng ngắc, sau khi nghe Thượng Quan Mộc nói, cười ha ha.

” Anh ngược lại có vài phần kiến thức, liếc mắt một cái liền nhìn ra ta bám vào người cô ta “

Dựa theo, trong truyền thuyết Quỷ Hồn có thể bám vào người có thần trí bạc nhược, Âu Tiểu Lan trải qua một phen hoảng sợ vừa rồi, thần trí vốn có chút không rõ, lúc này ngược lại khiến Lộ Phương dễ dàng chui vào chỗ trống, bám vào trên người của cô .

Cái này càng phiền toái, hàng mi Thượng Quan Mộc càng nhíu càng chặt. Lộ Phương thời điểm là linh hồn, hắn còn không gây thương tổn được cô, hiện tại cô đang ở trên cơ thể người, hắn như trước không bắt được cô, sẽ chỉ thương tổn đến bản thân mà thôi. Cho nên hắn không thể làm bừa.

Lộ Phương hướng về phía Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc cười đắc ý : ” muốn qua bắt ta có phải không, ngươi ngược lại tới đi. Khuôn mặt xinh đẹp như vậy, thật đúng là đáng tiếc rồi đó “

Viên Tử Hàm tuy rằng hiểu được không nhiều, nhưng cũng thường nghe người nhà nói qua quỷ mượn thân, hiện tại loại tình huống này là đúng đi, Âu Tiểu Lan căn bản là một con rối bị nàng khống chế

“Cô mau thả cô ấy ra!”

Ngay cả chính Viên Tử Hàm cũng cảm giác được, lời này của cậu là cỡ nào vô lực. Lộ Phương thấy Viên Tử Hàm sốt ruột như vậy, chậm rãi cầm con dao gọt hoa quả trong tay lên, ghé sát làn da trắng noãn trên khuôn mặt, trượt lên trượt xuống, đột nhiên dùng sức, khuôn mặt trắng noãn kia liền để lại một vết ấn ký không nông không sâu , chất lỏng màu đỏ nhất thời liền dọc theo khuôn mặt của cô chảy xuống.

“Thế nào, coi được không? Cậu tại sao không nói nữa , nhất định là bởi vì quá đẹp đi, cho nên mới khiếp sợ nói không nên lời!”

Lộ Phương kia tùy ý nói, khiến Viên Tử Hàm trong lòng lạnh lẽo không thôi. Cậu không dám lộn xộn , nếu cậu cử động thêm một chút, khuôn mặt Âu Tiểu Lan kia phỏng chừng không cần một phút đồng hồ sẽ vô cùng thê thảm .

Lộ Phương không hề huy đao về phía Lý Thiên Cương nữa, mà chậm rãi hướng phía Viên Tử Hàm đi tới, chậm rãi đánh giá cậu một phen mới lên tiếng: “Tuy rằng cậu đã không phải âm nam thuần khiết, nhưng là hai người các ngươi vài ba lần phá hư sự tình của ta, món nợ này ta vẫn nhớ, hôm nay cùng thanh toán luôn đi”

Lộ Phương vừa rồi bị hai tấm bùa của Thượng Quan Mộc công kích, lúc này hoặc là phải tĩnh dưỡng tốt nếu không phải dùng âm khí điều trị, nhưng cô lập tức lại nhập vào người Âu Tiểu Lan, nghĩ rằng Thượng Quan Mộc bọn họ sẽ không dám thương tổn đến khối thân thể này, cho nên cô mới dám có suy nghĩ mạo hiểm này.

Phi thân mà đi, móng tay dài nhọn đánh úp về phía Thượng Quan Mộc, Thượng Quan Mộc đã sớm phòng bị cô, nhưng khi thân hình Lộ Phương sắp chạm đến hắn, chiêu thức vừa chuyển, tay đã chuyển phương hướng, đánh lén Viên Tử Hàm . Thượng Quan Mộc tay lanh mắt lẹ, xô Viên Tử Hàm ngã trên mặt đất, để cậu tránh đi ma trảo của Lộ Phương.

“Muốn động đến cậu ta, cô tự tìm cái chết!”

Thượng Quan Mộc bước nhanh qua, nâng Viên Tử Hàm ngã trên mặt đất kéo ra phía sau lưng mình, ánh mắt hung ác nói. Lộ Phương công kích mình là giả, muốn công kích Viên Tử Hàm là thật, động tác tiếp theo của Lộ Phương cũng làm cho Thượng Quan Mộc thấy rõ âm  mưu của cô.

“Ta đã sớm chết còn có thể sợ chết sao? Chỉ cần ngươi không sợ giết chết cơ thể mềm mại trên người của ta , vậy ngươi cứ việc qua đây “

Viên Tử Hàm có chút cấp bách, Âu Tiểu Lan tuy không tốt cũng là một tánh mạng. Thấy Thượng Quan Mộc một bộ dạng tùy ý ngươi, càng khẩn trương hơn .

” Được, ngươi đã không sợ, chúng ta đây hai ngươi liền chiêu “

Lộ Phương nói còn chưa xong, thân mình đã muốn bay nhanh tới, đưa tay hướng đầu Thượng Quan Mộc đánh tới, Thượng Quan Mộc đẩy Viên Tử Hàm ra, tay bổ ngang một cái, đẩy tay Lộ Phương ra .

“Ha ha, ngươi thật đúng là không dám xuống tay ” Lộ Phương lắc lắc tay bị Thượng Quan Mộc làm đau, mày hơi nhăn lại. Hắn cư nhiên  thật sự vẫn đánh trả . Thế nên như vậy cô càng phải cố gắng hết toàn lực .

Ánh mắt khẽ biến, chiêu thức càng hiểm ác hơn hướng Thượng Quan Mộc tập kích. Thượng Quan Mộc chiêu thức cũng không kém, trong lòng hắn rõ ràng, chỉ cần hắn thoáng thu tay lại, như thế sẽ làm Lộ Phương nhìn thấu nhược điểm của mình.

Hai người giờ phút này toàn bộ là dùng toàn lực ứng phó, Lộ Phương lúc này mượn thân thể Âu Tiểu Lan, tốt xấu vẫn là phụ nữ, từ đầu đã phân biệt được không như nhau đến lúc này đã muốn rơi xuống thế hạ phong , trong lòng cô sợ hãi Thượng Quan Mộc, bởi vì hắn hiểu chút đạo thuật, hơn nữa thân thủ còn rất tốt, bất quá hai người hiện tại đã đánh nhau một hồi rồi , hắn vẫn không có động tác khác , xem ra là không có những thứ phù chú khác , điều này khiến Lộ Phương thoáng yên tâm một chút.

Bất quá nếu dựa theo tình hình lúc này, cô vẫn là tất bại. Trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn câu hỏi, đột nhiên nhìn thấy Viên Tử Hàm bên kia lo lắng không thôi, ánh mắt ngoan độc chợt lóe, để mình có thể thoát thân, trừ bỏ làm như vậy cô không còn phương pháp nào khác .

_____________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.