Chương trước
Chương sau
“Bọn họ với em sao có thể so sánh như vậy, bọn họ là người khác, em là người của anh , anh đương nhiên sẽ đối với em tốt rồi ” Thượng Quan Mộc đứng dậy đi tới bên cạnh Viên Tử Hàm, nhìn cậu từ trên cao nhìn xuống, Viên Tử Hàm bộ dạng vui mừng lại vừa ẩn nhẫn khiến hắn có chút đau đầu, đưa tay véo mũi cậu.

“Vui thì cười, thương tâm thì khóc, ở trước mặt anh, em không cần phải … Chịu đựng “

Viên Tử Hàm đưa tay gạt cái tay đang chà đạp cái mũi của mình xuống, đứng dậy, chọn một khoảng cách cậu cho rằng tương đối an toàn .

“Nói chuyện thì nói chuyện, không nên động tay động chân.”

Viên Tử Hàm liếc Thượng Quan Mộc một cái, Thượng Quan Mộc đùa giỡn mình hình như càng lúc càng trắng trợn, tuy rằng ở trong phòng làm việc, nhưng ai bảo đảm sẽ không có người đột nhiên xông vào, nếu nhìn thấy, đây thật vất vả để xóa tan lời đồn đãi, phỏng chừng lại một lần nữa lập tức nổi lên , cậu nhưng chịu không nổi kích động lớn như vậy.

“Người khác anh còn không cam tâm tình nguyện đâu!”

Thượng Quan Mộc bộ dạng thực thối tha, khiến Viên Tử Hàm hận đến nghiến răng nghiến lợi. Theo như lời hắn nói, được hắn đùa giỡn, cậu nên cảm thấy vinh dự, còn phải mang ơn hắn không thôi.

“Không cùng anh ba hoa nữa , tôi đi ra ngoài một chút “

Viên Tử Hàm nói xong, kéo cửa phòng làm việc, liền đi ra ngoài. Thượng Quan Mộc không phản đối, ở trong phòng làm việc đích xác có chút buồn , để cậu đi ra ngoài một chút cũng tốt.

Dọc theo hành lang thẳng hướng đi tới, người trong văn phòng nhìn thấy Viên Tử Hàm đã không còn lộ ra vẻ mặt khinh bỉ giống như trước nữa . Viên Tử Hàm thấy mọi người bận rộn, khóe miệng hơi kéo ra một độ cung.

Lời đồn đãi tới cũng nhanh, đi cũng nhanh. Viên Tử Hàm không muốn so đo chuyện trước kia, bây giờ như vậy cũng tốt lắm rồi, nhưng cái mối quan hệ giữa cậu cùng với Thượng Quan Mộc chung quy không thể nhìn thấy ánh sáng, nếu bị chụp hình lại lần nữa, không hề nghi ngờ, mọi người vẫn sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn mình.

Viên Tử Hàm nghĩ tới chuyện này, vẫn là có chút lo lắng không yên.

Muốn đi ra ngoài một chút, ấn thang máy xuống lầu, lại gặp Thượng Quan Thần.

“Ha ha, trùng hợp vậy a, tổng tài cũng muốn đi ra ngoài sao “

Viên Tử Hàm ngoài miệng cười nói, nhưng trong lòng có chút khẩn trương. Cậu không có quên chuyện lần trước Thượng Quan Thần đùa giỡn cậu, hắn động tác tuy rằng lỗ mãng, nhưng Viên Tử Hàm luôn cảm thấy khí thế của hắn cùng Thượng Quan Mộc rất giống nhau. Tuy rằng Thượng Quan Mộc nói cùng hắn có chút giao tình, nhưng cậu lúc này bắt đầu quang minh chính đại.Bị tổng tài bắt được, đây chung quy là không tốt.

Thượng Quan Thần nhìn Viên Tử Hàm liếc mắt một cái, nhướng mày hỏi :” Cậu cũng muốn đi ra ngoài, hiện tại đang làthời gian làm việc “

Viên Tử Hàm thật muốn tát mình mấy. Đây rõ ràng không có chuyện gì, lúc này lại bị mình nói ra. Cúi đầu, không nói một lời, trong lòng liền hy vọng Thượng Quan Thần nể mặt Thượng Quan Mộc, đừng để cậu chết quá khó khăn.

” Xem ra anh ta thật là bảo bối của cậu a” Thượng Quan Thần vuốt cằm, cười nhẹ nói: ” Cậu cùng anh ấy thật ra là cái loại quan hệ này? !”

Lời Thượng Quan Thần giống như thăm dò, nhưng Viên Tử Hàm cảm thấy là khẳng định. Đối mặt với câu hỏi sắc bén như vậy, Viên Tử Hàm thật sự không biết nên trả lời như thế nào, chỉ có thể bảo trì trạng thái trầm mặc.

“Đáng tiếc , các ngươi nhất định không có kết quả gì. Hai người các ngươi đều là con trai.” Thượng Quan Thần chậm rãi nói : “Tuy rằng tôi không phủ định anh ta cùng với nam nhân luyến ái, không, không đúng, anh ta nhất định là đang chơi đùa, cảm thấy kích thích mà thôi “

Viên Tử Hàm từ đầu tới cuối cúi đầu, một câu cũng không nói. Thượng Quan Thần nói tuy rằng thẳng thắnkhiến cậu khó có thể tiếp thu, nhưng lại có lý. Cậu cùng Thượng Quan Mộc vốn không có kết quả gì, đáp án này cậu sớm đã biết, cậu cũng chưa từng mơ ước qua.

Sự thật luôn làm cho người ta khó có thể tiếp thu, trong không gian nhỏ hẹp này, Viên Tử Hàm cảm thấy mình sắp hít thở không thông .

“Đinh…”

Tiếng thang máy vang lên, Viên Tử Hàm thở dài một hơi, để cậu cùng Thượng Quan Thần đứng ngốc ở bên trong thang máy, cậu thật sự hít thở không thông rồi .

“Tổng tài, tôi đi trước “

Viên Tử Hàm cúi đầu, không dám nhìn biểu tình trên mặt Thượng Quan Thần. Thượng Quan Thần đối cậu là tồn tại địch ý, giờ khắc này cậu cảm nhận được rất rõ ràng, và rất tinh tế, Cậu với Thượng Quan Thần chỉ gặp qua một lần, căn bản chắc chắn sẽ không đắc tội với hắn

“Không muốn biết về chuyện về anh ta sao?”

“Ai?”

Viên Tử Hàm bị lời nói của Thượng Quan Thần kéo lại, ngẩng đầu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Thượng Quan Thần, suy nghĩ chốc lát mới phản ứng lại, người hắn nói kia chính là Thượng Quan Mộc rồi . Chuyện về Thượng Quan Mộc, ngoài biết hắn là tổng giám, biết tróc quỷ, Viên Tử Hàm vẫn thật sự hoàn toàn không biết gì cả.

“Có hứng thú thì cùng tôi đi uống cà phê, những gì cậu muốn biết, tôi đều sẽ nói cho cậu biết”

Viên Tử Hàm không biết Thượng Quan Thần làm như vậy có mục đích gì, nhưng cậu thật sự muốn biết tình hình của Thượng Quan Mộc. Gật gật đầu, đi theo Thượng Quan Thần vào xe của hắn , hai người rất nhanh đi tới một quán cà phê đối diện.

Thật không biết tại sao người Trung Quốc vì cái gì luôn thích uống những loại thức uống này. Viên Tử Hàm nhìn Thượng Quan Thần đối diện vẻ mặt say mê thưởng thức, trong lòng rất là bất đắc dĩ, Thượng Quan Thần rất nhanh khôi phục trạng thái tùy ý, suy tư không chút nào muốn mở miệng, Viên Tử Hàm nhìn rồi nhìn, trong lòng có chút bức thiết, nhưng không hề thúc giục.

Thượng Quan Thần híp lại đôi mắt đào hoa, phiếm ra tia quang mang. Đem bộ dạng Viên Tử Hàm toàn bộ đều thu vào trong mắt. Từ mấy hôm trước truyền ra lời đồn đãi, còn có thái độ Thượng Quan Mộc kiên quyết muốn giảm biên chế, Thượng Quan Thần đã nhìn ra, Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm thực sự rất đặc biệt, thật sự không phải như đang đùa. Mà Viên Tử Hàm trong lòng cũng biểu hiện như vậy, chứng tỏ cậu ta cũng thích hắn, nhưng cậu ta thích Thượng Quan Mộc, nhất định là một bi kịch.

Tiểu Nhược nếu như biết chuyện này, sẽ chịu nhiều khổ sở, hắn không cho phép chuyện này phát sinh.

Viên Tử Hàm ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Thần, lại không thấy hắn ngẩng đầu , chỉ thấy trong mắt Thượng Quan Thần một mạt ngoan lệ cùng kiên quyết.

“Tổng tài, anh không phải nói có chuyện nói với tôi sao?”

“Umh”

Thượng Quan Thần cười đến vô lại, Viên Tử Hàm đối với cái nhìn chăm chú của hắn, cảm thấy như bị kim châm, Thượng Quan Thần cũng nhìn ra Viên Tử Hàm trong lòng có chút khẩn trương, lúc này mới chầm chậm buông cái thìa tinh xảo trong tay xuống.

“Thượng Quan Mộc chưa nói qua với cậu thân phận của anh ta sao?”

“Thân phận?  Anh ta còn có thân phận gì ?”

Viên Tử Hàm ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Thượng Quan Thần ý tứ thăm dò. Thân phận Thượng Quan Mộc, cậu vẫn luôn cho rằng hắn chính là tổng giám Diệu Ký, mình chưa từng hỏi qua, Thượng Quan Mộc cũng chưa nói qua.

” Vậy cậu có biết anh ta với tôi quan hệ ra sao không ?”

Đối mặt với lời Thượng Quan Thần nói, ánh mắt Viên Tử Hàm càng thêm buồn khổ . Thượng Quan Mộc cùng hắn có thể có quan hệ gì, Thượng Quan Mộc nói qua, giữa bọn họ có chút giao tình, cái gì giao tình, cậu không rõ ràng lắm.

“Nhìn bộ dạng này của cậu, tôi đã sớm biết, cậu chưa hiểu rõ hết về anh ta. Có lẽ ngay cả một chút cũng không có, như vậy cậu vẫn muốn cùng anh ta sống chung sao? Hai người các ngươi đều là con trai. Đúng rồi, tôi quên, tôi vừa rồi hình như có nói qua, tôi căn bản là không phản đối anh ta đối với con trai có cảm giác, nhưng đây cũng chỉ là vui đùa một chút mà thôi, cậu muốn để anh ta đùa giỡn sao?”

____________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.