Chương trước
Chương sau
Cả một buổi sáng, Viên Tử Hàm đều ngắm nhìn hắn. Thượng Quan Mộc mặc kệ ánh mắt của cậu là nghi hoặc, hay là phẫn hận, hắn chung quy vẫn  thản nhiên, nhất nhất đem toàn bộ tiếp nhận.

Buổi trưa, Viên Tử Hàm lại nhận được một cuộc điện thoại khiến cậu không ngờ —— An Nhã gọi đến.

Từ sau lần gặp mặt, hai người cũng không còn có liên hệ . Lúc này cô gọi điện đến, là vì chuyện gì sao .

Viên Tử Hàm tránh Thượng Quan Mộc, nhắm thẳng WC nam chạy đi, sau đó liền ấn xuống phím nghe .

” Uy, An Nhã “

Đây là lần đầu tiên cô gọi điện thoại lại tới, Viên Tử Hàm cho là mình sẽ rất kích động, nhưng cậu phát hiện, trái tim của mình thế nhưng rất bình tĩnh.

” Ha ha, Tiểu Hàm, ăn cơm trưa chưa?”

Tiếng An Nhã như trước rất ngọt ngào, ngữ khí ân cần hỏi han. Chẳng qua Viên Tử Hàm ở trong WC, nói chuyện ăn cơm hay chưa ăn cơm, cậu đột nhiên cảm thấy An Nhã rất không tế nhị. Trong lòng mặc dù có chút không thoải mái, nhưng vẫn là đứng đắn trả lời ” Mới vừa ăn xong”

An Nhã ha ha ‘oh ‘ một tiếng, liền tiếp tục hỏi một ít vấn đề râu ria, Viên Tử Hàm cũng nhất nhất trả lời .

Chung quy cảm thấy An Nhã đang thăm dò một số chuyện gì đó, Viên Tử Hàm cảm thấy như vậy.

” Cậu còn có chuyện gì khác không? Nếu không tôi liền đi làm việc !”

Viên Tử Hàm hứng trí, đối với vấn đề của An Nhã hoàn toàn tỏ vẻ bất đắc dĩ.

“Tiểu Hàm, cậu bây giờ đang ở văn phòng sao? Thượng Quan tổng giám có phải hay không cũng ở bên cạnh cậu “

Chuyện này có liên quan gì đến Thượng Quan Mộc . Viên Tử Hàm không biết An Nhã hỏi cái này là có dụng ý gì, nhưng vẫn là trả lời :  ” Anh ta không ở bên cạnh tôi, có chuyện gì cậu cứ việc nói thẳng đi?”

Chẳng lẽ là muốn nói xấu Thượng Quan Mộc, nên mới thần bí như vậy .

Ngoài cửa WC vang lên một tiếng ‘Loảng xoảng ‘, WC bên cạnh có người . Tiếng vang kia rất lớn, sợ tới mức tay Viên Tử Hàm run run, di động thiếu chút nữa rơi xuống WC, trong lòng thầm mắng người nào đó không biết thương tiếc của công, chờ sau khi ra ngoài sẽ phản ánh cùng Thượng Quan Mộc, nhưng rồi lại cũng không để ý nữa.

” Oh, như vậy a. Buổi tối, cậu tìm thời gian ra ngoài đi, tôi có chút chuyện quan trọng muốn nói vơi cậu!”

” Đúng rồi, đừng dẫn theo người khác, một mình tới được không?” An Nhã nói xong, lại tăng thêm một câu như vậy.

” Chuyện quan trọng, không thể nói qua điện thoại sao ?”

Viên Tử Hàm không muốn phiền toái , khéo léo cự tuyệt.

Âu Tiểu Lan tựa hồ không ngờ đến Viên Tử Hàm sẽ cự tuyệt, đầu kia trầm mặc một hồi lâu, thanh âm của cô mới vang lên.

“Trong điện thoại tôi không có cách nào nói cho cậu hiểu, buổi tối, tại quán cà phê Lam Thiên . Lúc 6 giờ, không gặp không về “

An Nhã cũng không để Viên Tử Hàm có cơ hội trả lời, liền cúp điện thoại, bởi vì cô hiểu Viên Tử Hàm, cô có thể khẳng định trăm phần trăm, cậu nhất định sẽ đến. Đương nhiên, có lẽ bởi vì nguyên do có đoạn thời gian không cùng nhau liên lạc, suy nghĩ của Viên Tử Hàm đã muốn có chút xa cách với cô . Vừa rồi cự tuyệt chính là chứng minh tốt nhất .

Viên Tử Hàm thất thanh nở nụ cười, cất điện thoại di động, chuẩn bị đi ra ngoài .

Rửa sạch tay, phát hiện phòng bên cạnh đã sớm không còn bóng dáng ai . Nếu như để hắn biết là ai, hắn nhất định sẽ đi đâm thọc, nói không chừng Thượng Quan Mộc còn có thể khen hắn là nhân viên  ‘Tốt nhất’.

Lúc trở lại văn phòng, Thượng Quan Mộc trên tay cầm cuốn tạp chí, thấy Viên Tử Hàm đi vào, cũng ngẩng đầu lên dùng ánh mắt thâm thúy nhìn cậu, nhưng không nói lời nào, rất nhanh liền cúi đầu xuống, tiếp tục nhìn báo.

” Tối nay, anh một mình về nhà trước đi, tôi có một số việc phải xử lý “

Viên Tử Hàm ngồi ở vị trí của mình, mặt hướng Thượng Quan Mộc . Hắn sẽ làm như thế nào, sẽ ngăn cản sao ? Viên Tử Hàm không biết mình tại sao lại có suy nghĩ như vậy, nhưng nó chính là hiện ra như vậy, rất tự nhiên .

” Được “

Thượng Quan Mộc đầu cũng không ngẩng lên trả lời, tựa hồ cái vấn đề của Viên Tử Hàm căn bản không cần phải … Hỏi hắn làm gì.

Viên Tử Hàm có chút thất vọng thấp giọng ừ một tiếng . Thượng Quan Mộc sẽ là phản ứng như thế, cậu thật không ngờ . Mở máy tính lên, hai mắt không hề chớp nhìn chằm chằm nhân vật trên màn hình . Phim Châu Tinh Trì, cậu cho tới bây giờ mỗi lần xem đều cảm thấy rất buồn cười, nhưng hôm nay cậu thật là một chút cũng cười không nổi .

Thượng Quan Mộc thấy phản ứng Viên Tử Hàm, vừa lòng cười cười .

Một ngày rất nhanh liền trôi qua, lúc tan tầm, Viên Tử Hàm cũng không để ý gì tới Thượng Quan Mộc, tức giận một mình đi xuống lầu, gọi một chiếc taxi, hướng quán cà phê Lam Thiên đi đến.

Phía sau một chiếc Mercedes-Benz màu đen tốc độ không nhanh không chậm theo sát, thẳng tới nơi Viên Tử Hàm đến. Tới chỗ rẽ, mới biến mất.

Viên Tử Hàm vừa vào cửa bắt đầu tìm kiếm chỗ An Nhã ngồi . Quán cà phê cũng không có nhiều người, cậu rất nhanh liền nhìn thấy  thân ảnh An Nhã. Chậm rãi bước tới .

” Không phải nói sáu giờ sao? Tới sớm như thế a “

Viên Tử Hàm thản nhiên cười nói, ngồi ở trước mặt cô .

” Bởi vì tôi biết cậu luôn có thói quen đến sớm, cho nên cũng đến sớm một chút ” An Nhã cũng cười nói, ánh mắt quét về phía cửa.

” Thượng Quan Mộc không tới, tôi tới một mình, có chuyện gì cứ nói đi “

Có chuyện gì mà Thượng Quan Mộc không thể biết, Viên Tử Hàm cũng rất ngạc nhiên, cũng không hỏi lại , nhìn An Nhã tiếp theo muốn nói chuyện gì, chẳng phải sẽ biết sao.

” Lần trước sinh nhật cậu, tôi cùng Tiểu Lan còn có Diễm Lệ mấy người định giúp cậu tổ chức ở khách sạn Phú Hào, kết quả cậu không tới. Không tự mình nói với cậu một tiếng sinh nhật vui vẻ, tôi cũng rất áy náy “

Khách sạn Phú Hào, không phải tối đó Thượng Quan Mộc dẫn mình đi gặp khách hàng ở khách sạn kia sao? Các cô cũng ở đó, ngày đó mình say rượu, cái gì cũng không nhớ rõ .

” Thật không, cám ơn các cô, đêm đó tôi say rượu , không rõ lắm “

Viên Tử Hàm nghe An Nhã nói như vậy, trong lòng cũng dễ chịu một chút, ít nhất còn có người nhớ tới cậu không phải sao . Bất quá An Nhã mời cậu ra đây, sẽ không phải là vì nói cái này đi . Viên Tử Hàm đem ánh mắt  nghi vấn nhìn về phía An Nhã.

An Nhã không biết nên như thế nào nói rõ với Viên Tử Hàm, trực tiếp nói Thượng Quan Mộc đối với cậu tâm tình trái luật, bảo cậu rời xa hắn sao? Viên Tử Hàm có tin hay không ? Cô không biết .

“Hello, vẫn là An Nhã nhà ta mặt mũi lớn a, vừa mời cậu đã tới rồi “

Giang Diễm Lệ cười hì hì nói, nhưng Viên Tử Hàm lại cảm thấy lời này có ý khinh thường, nhưng là cũng là không nói rõ, ánh mắt kinh ngạc nhìn Âu Tiểu Lan, An Nhã chờ ba người ngồi xuống .

Đột nhiên thất thanh nở nụ cười, lúc trước còn khó hiểu, tại sao Âu Tiểu Lan có số điện thoại của mình, nguyên lai các cô đã sớm biết. Nghĩ đến cũng là, Âu Tiểu Lan là em họ Giang Diễm Lệ, An Nhã là bạn Giang Diễm Lệ, biết cũng là chuyện bình thường. Viên Tử Hàm đột nhiên cảm thấy mình rất buồn cười, cũng rất ngu ngốc. An Nhã đem số điện thoại của mình cho Âu Tiểu Lan, đây khẳng định chính là Âu Tiểu Lan thích mình. Viên Tử Hàm đột nhiên có chút hiểu , An Nhã đây là đang giúp Âu Tiểu Lan theo đuổi mình, ha ha.

____________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.