Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Mộc không để ý phản kháng của Viên Tử Hàm, cúi đầu, đem đầu mình để sát vào ngực cậu. Viên Tử Hàm lúc này mới nhìn rõ thần sắc trên mặt hắn, không đùa giỡn, rất nghiêm túc, rất chăm chú, khi sườn mặt hắn dính sát vào trong ngực, cậu dừng lại động tác phản kháng.

Hắn nhắm hai mắt lại, giống như thật sự đang lẳng lặng tần suất tim đập của cậu. Khuôn mặt tuấn tú, lạnh lùng nghiêm nghị lại vừa sắc sảo kia vẻn vẹn cách mình không tới mấy cen-ti, điều này làm cho tim cậu khó có thể bình tĩnh nha, không hề kinh hoàng . Bộ dáng yên tĩnh của hắn thật sự rất đẹp, tựa hồ như em bé mới sinh, làm cho người ta nhịn không được nghĩ muốn thương tiếc.

Thân thể cứng ngắc cư nhiên chậm rãi buông lỏng xuống, mặc cho hắn dựa .

Tình hình yên tĩnh và hài hòa như vậy duy trì gần mười phút, cuối cùng bị tiếng đập cửa bên ngoài đánh gãy . Thượng Quan Mộc khẽ cau mày một chút, tỏ rõ hắn lúc này trong lòng không kiên nhẫn . Bất đắc dĩ vẫn là mở mắt, liền đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Viên Tử Hàm, khuôn mặt vẫn còn chút ửng đỏ .

Hé miệng cười : ” Tim cậu tôi đã kiểm tra qua, hiện tại đã khôi phục bình thường, đi thôi, chúng ta đi ra ngoài ”

Viên Tử Hàm trên mặt càng hồng, tùy ý Thượng Quan Mộc lôi kéo, ngay cả một tia giãy dụa cũng không có , có lẽ là không muốn giãy dụa đi.

Hai người cùng dắt nhau đi ra, nữ nhân viên bán hàng nhìn thấy động tác của hai người, nghi hoặc, ánh mắt kinh ngạc đủ loại biểu cảm dán vào trên người bọn họ . Thượng Quan Mộc vì chuyện vừa rồi, tâm tình rất tốt, vẻ mặt thản nhiên tiếp nhận ánh mắt của mọi người, chẳng qua là có chút lo lắng cho Viên Tử Hàm mà thôi . Quay đầu lại nhìn cậu ta một cái, cư nhiên yên lặng thấp cúi thấp đầu, trên mặt một mảnh đỏ ửng khả nghi .

Cái bộ dạng này càng khiến mọi người nghi ngờ, hai người ở trong phòng thay đồ làm cái gì, sự tình không thể nói rõ . Cũng may xã hội bây giờ rất cởi mở, mọi người bị đả kích, cuối cùng cũng đã tiếp nhận quan hệ của Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc hai người ‘ Nam nam yêu nhau’. Bất quá nhưng trong lòng lại thực sự rất tiếc hận, xã hội mất đi hai người đàn ông tốt nhất .

“Bộ quần áo này anh mặc vào thật sự rất vừa ”

Một nữ nhân viên cửa hàng lá gan to bằng trời nói . Vừa rồi ánh mắt Thượng Quan Mộc lạnh lùng , hắn chính là rõ ràng có mục đích, bất quá lúc này tâm tình khẳng định rất tốt , nhìn biểu tình nhu hòa của hắn sẽ biết.

” Vậy lấy này bộ đi ”

Thượng Quan Mộc lấy ra thẻ tín dụng đưa cho nhân viên cửa hàng . Nhân viên cửa hàng lập tức vui mừng mặt mày hớn hở . Ngoáy mông liền chuẩn bị đi quét thẻ .

”  Anh còn chưa có thử, đã mua rồi sao ?”

Viên Tử Hàm rốt cục ngẩng đầu, nói . Đồ vật đắt giá như thế, hắn cư nhiên qua loa như vậy, nếu mua về nhà không thể mặc được, vậy chẳng phải là lãng phí sao .

Thượng Quan Mộc nhìn cậu, ánh mắt vừa chân thành vừa mang theo chút xem thường, thật sự là có chút buồn bực. Nói đều quấy rầy lâu như vậy, cậu ta cư nhiên còn không hiểu được, quần áo này là muốn mua cho cậu ta ?

Bên kia nữ nhân viên cửa hàng đã đem hết thảy đều xử lý xong xuôi, Viên Tử Hàm thấy vậy, cũng không nói lại vấn đề này nữa, người ta tiền đều đã thanh toán, chẳng lẽ quần áo còn không lấy ư. Xoay người đi vào phòng thay quần áo, Thượng Quan Mộc bắt lấy cánh tay cậu không chịu buông ra.

“Cứ như vậy được rồi ”

“Không được, tôi không thích mặc quần áo người khác ” không để ý lực đạo trên cánh tay Thượng Quan Mộc, vẫn là vào phòng thay đồ lấy quần áo thay xong, sau đó mới theo Thượng Quan Mộc đi ra ngoài.

Hai người cùng đi dạo như mọi người tới trưa , Viên Tử Hàm trong lòng vẫn là bất an, hướng Thượng Quan Mộc hỏi ” Buổi chiều chúng ta vẫn không đi làm sao?”

“Không đi, chúng ta đi ăn cơm ”

Thượng Quan Mộc thoải mái nói, kéo Viên Tử Hàm hướng dưới lầu đi xuống . Thật vất vả mới có cơ hội, hắn như thế nào sẽ bỏ qua chứ .

Vừa xuống tới lầu một đang định đi ra cửa, lại bị một cặp nữ sinh gọi lại, hai người đồng thời quay đầu, cư nhiên lại là Âu Tiểu Lan, một bên Giang Diễm Lệ nét mặt tươi như hoa.

Trang điểm không giống lần trước, Âu Tiểu Lan hôm nay trên người mặc một cái váy màu tím nhạt, bên hông hơi hơi bó sát, làm nổi bật lên thân hình mảnh khảnh như rắn nước của cô, chân váy bồng bềnh, xứng với đôi mắt thật to của cô nàng, càng tăng thêm vài phần xinh đẹp đáng yêu. Mái tóc dài xoăn tự nhiên để lệch một bên, che ở trước ngực trắng nõn .

Thấy Viên Tử Hàm dừng lại, đang nhìn mình, càng thêm kinh hỉ, hai tay chà chà vào nhau, chân liền bước, nghĩ muốn chạy nhanh đến bên cạnh Viên Tử Hàm, nhưng cô hoàn toàn quên mất mình đi giày cao gót, lúc sắp tới gần Viên Tử Hàm, một chân không ổn định, liền thẳng tắp hướng phía trước mặt bổ nhào xuống.

Thượng Quan Mộc thấy rõ chuyện này, đương nhiên muốn kéo Viên Tử Hàm vào trong ngực của mình, nhưng phản ứng của Viên Tử Hàm cùng hắn vừa vặn tương phản nhau, tránh thoát lực đạo trên cánh tay Thượng Quan Mộc, đưa tay về phía trước đỡ Âu Tiểu Lan sắp ngã xuống đất. Cũng may động tác của cậu rất nhanh, tiếp được Âu Tiểu Lan, nhưng Thượng Quan Mộc lại bị cậu ném qua một bên.

“Không có việc gì chứ ”

Âu Tiểu Lan nghe thấy ngữ khí lo lắng của cậu, từ từ ngẩng đầu , liền đối diện với ánh mắt quan tâm của cậu, trong lòng ấm áp, khuôn mặt trắng nõn bắt đầu hơi hơi phiếm đỏ. Sợ hãi, hoặc là xấu hổ. Cúi thấp đầu xuống, nhẹ nhàng lắc đầu .

“Không có việc gì thì tốt rồi” Viên Tử Hàm nói xong, lúc này mới nhìn thấy tư thế hai người có chút kỳ quái . Âu Tiểu Lan cả người đều gắt gao dán ở trước ngực cậu, cổ áo trước ngực hơi hơi trễ xuống, lộ ra khuôn ngực trắng nõn nà. Viên Tử Hàm động tác bị đình trệ, tựa hồ cách một lớp dày âu phục, vẫn là cảm nhận được sự mềm mại .

Cuống quít đẩy cơ thể đang dán sát mình, sắc mặt cũng hiện ra một tia màu hồng. Dù sao đây đối với Viên Tử Hàm mà nói, vẫn là lần đầu tiên cùng con gái tiếp xúc thân mật như vậy .

“Ha ha, các cô đang đi đâu vậy ?” Viên Tử Hàm xấu hổ vẫn là mở miệng hỏi trước .

“Không có việc gì, tôi với chị họ cùng đi dạo thôi, không ngờ lại gặp các anh ”

Bị Viên Tử Hàm đẩy ra, Âu Tiểu Lan mới phát hiện mình cư nhiên để lộ cảnh xuân ra ngoài , sắc mặt càng thêm đỏ bừng. Lúc này hai tay càng chà chà vào nhau mạnh hơn, nghe thấy câu hỏi của cậu, ánh mắt vì e lệ mà trốn tránh, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của cậu.

“Ha ha, đây thật là vừa vặn nha, hôm nay tôi cũng cùng Thượng Quan Mộc đi dạo a ”

Viên Tử Hàm lúc này mới phản ứng lại, quay đầu tìm thân ảnh Thượng Quan Mộc. Vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo như dao đối diện ánh mắt cậu .

Hắn đây là làm sao vậy nha ? Là đang tức giận sao . Mình không tức giận thì thôi, hắn đây là tức giận cái gì chứ . Động tác vừa rồi của Thượng Quan Mộc, cậu đương nhiên rất rõ ràng, là vì lôi kéo mình, không muốn mình ngăn Âu Tiểu Lan sắp bị ngã đi. Nhưng cậu làm không được, mắt nhìn thấy cô ta sắp ngã sấp xuống mà hờ hững không ra tay.

” Thật không? Anh với anh ấy hình như quan hệ rất tốt nhỉ ? !”

Âu Tiểu Lan lúc hỏi câu này, vẻ mặt rất ngưng trọng chờ đợi câu trả lời của Viên Tử Hàm, ở trong lòng anh ấy, Thượng Quan Mộc rốt cuộc là đang tồn tại cái dạng quan hệ gì nha. Thượng Quan Mộc cũng bị lời nói của cô hấp dẫn, trong lòng không ngừng phán đoán câu trả lời của Viên Tử Hàm: ở trước mặt Âu Tiểu Lan, cậu ta sẽ vội vàng chối bỏ mối quan hệ giữa mình cùng cậu ta sao?

___________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.