Chương trước
Chương sau
Từ lúc gặp nhau đến bây giờ mỗi ngày đều sớm chiều ở chung, coi như là bạn bè đi. Lần đầu khi nhìn thấy hắn, là hắn cứu mình, khi đó cũng cảm thấy được hắn cười có vẻ yêu nghiệt, sau đó hắn chứng minh đồ vật trong nhà mình không sạch sẽ, hắn rất quan tâm, kế tiếp cùng hắn đi làm, đồng thời ở chung, đây hết thảy tựa hồ là thuận tiện.

” Tôi nghe chị họ nói, hắn hình như là sếp của anh, phải không?”

Âu Tiểu Lan tiếp tục hỏi. Ngày hôm qua lúc Diễm Lệ cùng bọn họ mời rượu, cô liền phát hiện chị họ hình như cùng hắn quen biết, đáng tiếc lúc ấy cô đang bị mấy người con trai trẻ tuổi tranh nhau mời rượu, may mắn tửu lượng của cô cũng không tệ lắm, nhưng chờ cô đồng loạt uống hết rượu, mới phát hiện Viên Tử Hàm đã cùng một người đàn ông khác rời đi.

” Chị họ cô?”

Viên Tử Hàm nghe cô ta nói xong, chỉ cảm thấy nhức đầu, ở đâu ra một người nữa mà cậu không biết nhỉ .

” Oh, chính là cô dâu ngày hôm qua đó, chị ấy là bạn học đại học của anh, là Giang Diễm Lệ a ”

Giang Diễm Lệ, tên này nghe cũng rất quen nha. Viên Tử Hàm suy nghĩ nửa ngày, mới nghĩ ra, cái kia lúc trước, có một bạn nữ, cùng An Nhã quan hệ rất thân, hẳn là chính là cô ta đi , hơn nữa đêm qua, cô ta  cũng có nhắc đến An Nhã. Như vậy An Nhã ngày hôm qua cũng tới , nhưng sao không gặp cô ấy nhỉ.

Gặp hay không gặp, cũng cứ như vậy thôi . Viên Tử Hàm thất thanh nở nụ nụ cười, trong lòng vẫn là hơi có chút đau lòng, nhưng là không có sâu sắc như trước kia. Thời gian quả nhiên là liều thuốc tốt nha .

” Oh ”

Âu Tiểu Lan thấy Viên Tử Hàm ngữ khí không mấy hứng thú, liền cũng không hỏi gì thêm nữa . Tùy tiện hàn huyên một chút chuyện giữa cô cùng Viên Tử Hàm , sau đó dặn anh phải chiếu cố  tốt bản thân nhiều một chút, rồi cúp điện thoại.

Viên Tử Hàm nhàn rỗi sinh ra nhàm chán, lang thang trên mạng một chút, rồi ăn trưa, sau đó nằm trở về trên giường, mơ mơ màng màng liền đi tìm chu công đánh cờ.

Bên môi ngứa ngáy, thân thể cựa vài cái, vẫn là không muốn tỉnh lại .

” Sao vậy, vẫn còn khó chịu à? ”

Thượng Quan Mộc nói, đồng thời đưa tay lên trán của cậu thăm dò một chút, phát hiện không có gì khác thường mới yên lòng.

Viên Tử Hàm nghe thấy tiếng nói quen thuộc , bất đắc dĩ mới từ từ mở mắt.

Ax, hôm nay hắn thực sự là rất không bình thường nha, buổi sáng cậu đã có loại cảm giác này , bây giờ lại bắt đầu . Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a , hắn như thế nhìn qua rất cổ quái.

” Cậu ánh mắt đó là sao?” Thượng Quan Mộc lời nói có chút lạnh lùng . Vẫn là lúc đang ngủ tương đối đáng yêu .

” Không có a, tôi chỉ muốn hỏi, đêm qua, tôi có làm ra chuyện gì mất thể diện hay không thôi, anh cũng biết, người đông như vậy, mặt mũi của tôi ngược lại không sao, nhưng mặt mũi của anh sẽ không tốt, đúng không a?”

” Cũng không có gì ” Thượng Quan Mộc nhớ lại động tác của Viên Tử Hàm hôm qua, cười nhạt nói ” Chỉ là cậu ôm tôi không chịu buông tay, còn ở trước mặt mọi người hôn tôi một chút mà thôi ”  ( Mộc Mộc anh thật là nói dối không chớp mắt a ^_^ )

” Cái gì… ôm anh…hơn nữa còn hôn anh…”

Viên Tử Hàm nghe xong, nhất thời liền cứng đơ người. Cậu nghĩ mình tửu lượng không tốt, nhiều nhất cũng chỉ mượn rượu làm càn, không nghĩ tới nụ hôn đầu của mình cũng cho đi , cho đi còn chưa tính,  nhưng lại trao cho một người đàn ông.

Theo bản năng bẹp bẹp miệng một chút, mùi vị gì cũng không có,  nụ hôn đầu cứ như vậy không có gì lưu lại.

” Không phải là hôn một cái thôi đâu, mà hôn rất nhiều, còn hết sức tình cảm nữa kìa”

Thượng Quan Mộc đột nhiên thở dài một hơi, ngày hôm qua thật đúng là đã lãng phí thời cơ tốt rồi, bây giờ nghĩ lại, thực sự là hối hận .

” Tôi hôn anh chỗ nào ?”

Hôn mặt mà nói cũng không tính, nhưng nếu hôn môi cậu thật là không còn mặt mũi nhìn người khác nha .

” Hỏi rõ ràng như thế để làm gì, chẳng lẽ là muốn để tôi hôn lại sao? ” Thượng Quan Mộc nhìn cậu cười rất là yêu nghiệt ” Dù sao tôi cũng không để ý tới ”

Mà, thằng nhãi này vẻ mặt tuyệt đối là đang vui khi thấy người gặp họa, bất quá nói lúc ấy hắn như thế nào không ngăn cản hành động điên cuồng của mình a. Aizz, cũng tự trách mình, lần sau không bao giờ uống rượu nữa , lúc này là nụ hôn đầu của mình, tiếp theo rất có thể chính là thất thân . Viên Tử Hàm càng nghĩ , đã cảm thấy khả năng có thể sẽ là như vậy .

Thượng Quan Mộc thấy cậu vẻ mặt oán giận liếc nhìn mình , cũng biết tính toán trong lòng cậu.

Đột nhiên cúi người, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai ở trên mặt cậu hôn một cái, làn da mềm mại rất nhẵn bóng.

Viên Tử Hàm ngốc lăng nửa ngày, đưa tay sờ sờ nước miếng dính dính trên mặt, trợn tròn mắt lên

” Anh làm cái gì mà hôn tôi?”

“Nhìn cậu rối rắm như thế, tôi bất quá là biểu thị một chút tình cảnh ngày hôm qua cậu hôn tôi thôi” Thượng Quan Mộc bả vai run rẩy, ngữ khí mười phần vân đạm phong khinh* .

Vân đạm phong khinh (云淡风轻):gió thổi mây trôi

Âu Tiểu Lan với hắn mà nói, chẳng qua là cô bé chưa có kinh nghiệm, cũng chẳng có ảnh hưởng gì, nhưng ngày hôm qua ánh mắt cô ta nhìn Viên Tử Hàm, cô ta chính là thích cậu. Hắn cũng không quên Viên Tử Hàm là một người con trai bình thường, cậu ta thích con gái, hơn nữa bộ dạng của cậu lại thu hút đám phụ nữ, điểm này hắn nhất định phải suy nghĩ. Để ngăn chặn bị quăng xó nhà, bây giờ hắn phải tăng nhanh hành động của mình .

Nhanh chóng để Viên Tử Hàm thực sự thuộc về mình , hắn mới có thể yên tâm.

Nhìn Thượng Quan Mộc vẻ mặt thản nhiên, Viên Tử Hàm thật là có hỏa không mà phát không ra được . Chính mình đêm qua hôn hắn trước, hôm nay hắn làm như vậy chẳng qua cũng vì diễn tập lại cho mình nhìn, thật sự là như vậy sao ?

Ngày hôm qua là ngoài ý muốn a, hơn nữa, hai người con trai hôn môi, này tính là chuyện gì, tuy rằng trong lòng cậu đối với Thượng Quan Mộc thân mật tiếp xúc cũng không chán ghét, nhưng vẫn là thay đổi không được cậu là một người con trai a.

Này rượu chết tiệt, tiếp theo là lão Diêm vương, đều không nể tình.

Viên Tử Hàm trừng mắt hầm hừ Thượng Quan Mộc, vùi đầu vào ổ chăn giả vờ nằm ngủ .

” Thức dậy mau ”

Thượng Quan Mộc cười ha ha lên tiếng . Hắn biết Viên Tử Hàm bây giờ đang rối rắm về chuyện vừa rồi bị mình trêu chọc . Nhưng sớm muộn gì sẽ chẳng như vậy, hơn nữa lần này , hắn còn phát hiện, Viên Tử Hàm cũng không có phản cảm sự tiếp xúc thân mật giữa hai người. Lúc trước, giả vờ như vô tình kéo tay cậu, cậu liền dùng ánh mắt oán hận liếc mình. Tình thế như vậy không phải là càng có lợi cho mình sao!

” Tôi không dậy nổi a”

Viên Tử Hàm hầm hừ nói, trong lòng cậu thực sự là đang suy nghĩ sự tình vừa rồi . Tuy rằng chỉ là đơn giản đụng vào một chút, nhưng cậu vẫn cảm nhận được môi Thượng Quan Mộc ấm áp và mềm mại, xúc cảm rất tốt. Cho dù là như vậy, nhưng hắn là một người con trai , mình cũng là một người con trai nha. Hai người con trai cùng một chỗ. Axx, nghĩ tới … rất kỳ quái a .

” Không dậy?” Thượng Quan Mộc hỏi lại ” Cậu mà không dậy, tôi sẽ hôn cậu tiếp ”

Viên Tử Hàm người này đơn thuần thiện lương, đơn giản như một tờ giấy trắng, hơn nữa lại là thẳng nam, sau khi nắm được nhược điểm này của cậu, Thượng Quan Mộc liền có thể muốn làm gì thì làm . Quả nhiên, Viên Tử Hàm vừa nghe lời, lập tức liền từ trên giường bò dậy, bộ dạng cảnh giác, đề phòng Thượng Quan Mộc, chỉ sợ hắn thật sự hướng phía mình bổ nhào đến, hơn nữa cậu bây giờ còn ở trên giường, quá nguy hiểm nha.

“Tôi lập tức dậy liền ”

Nhìn Thượng Quan Mộc tiếu ý đầy mặt, lần nữa nói .

Đang chăm chú nhìn cậu, vẫn mặc quần áo ngủ, nhưng vẫn duy trì khoảng cách như trước không vượt qua một thước .

___________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.