Chương trước
Chương sau


Hai người trước tiên về nhà, sau đó hướng nơi khác chạy tới.

Lúc ngồi trong xe, Viên Tử Hàm cũng hỏi rõ, Thượng Quan Mộc không phải mang mình đi đến nhà hàng Mỗ Mỗ ăn cơm, mà là thuận tiện dẫn mình đến chỗ lễ kết hôn của người nhà, mà bản thân nói trắng ra, cũng chính là cái chỗ có thể ăn cơm.

Buổi tối lúc gần 7 giờ không sai biệt lắm, Viên Tử Hàm theo xe Thượng Quan Mộc đi tới tiệc cưới của Lý Thiên Cương. Tiệc cưới tổ chức tại một nhà hàng xa hoa, trước cổng đậu ngay ngắn đủ các loại kiểu dáng xe hơi Mercedes  Benz, BMWS, Porche, Ferrari, bất quá còn có chiếc Lamborghini phong cách nhất của Thượng Quan Mộc.

Tuy nói Thượng Quan Mộc là được bao nuôi, nhưng Viên Tử Hàm vẫn luôn cùng hắn sớm chiều ở chung, cũng còn thật sự chưa thấy qua người thần bí có cái khăn che mặt bao dưỡng hắn. Nếu là mỹ nữ, lập tức mình sẽ đi dụ dỗ quyến rũ, hắc hắc, đem hết thảy những thứ Thượng Quan Mộc có đều đoạt hết.

” Cười ngây ngô cái gì, còn không xuống xe “

Thượng Quan Mộc giục một tiếng, vừa thấy bộ dáng cười ngây ngô của cậu, nhất định là đang suy nghĩ  chuyện gì xấu xa rồi.

“A “

Ngươi kiêu ngạo cái rắm. Viên Tử Hàm thu lại vẻ mặt ngây ngô, trên mặt nhu thuận trả lời, nhưng trong lòng âm thầm đối với Thượng Quan Mộc khinh bỉ.

Bất quá theo hai người bọn họ vừa xuống xe, tất cả mọi người đứng ở của đều xoay đầu lại nhìn bọn họ, có lẽ đây là hoan nghênh chiếc Lamborghini mới đến đi. Viên Tử Hàm nhất thời cảm giác trên người mình như có ánh hào quang.

Trên mặt giương lên nụ cười thật đẹp nhất, mọi người đều một trận choáng váng.

“Oa, trời ạ, hắn bộ dạng thật đáng yêu a” một giọng nữ vang lên.

“Đúng a, nhưng mà ta lại thích cái người đẹp trai bên cạnh hắn a, lãnh khốc, hấp dẫn ” lại một thanh âm  mê trai của người nào đó vang lên.

” Mỗi người một vẻ, bất quá ta như thế nào cảm thấy hai người bọn họ thực xứng đôi  nha ” lại một giọng nữ sinh nói .

“Xứng đôi, xứng đôi em gái ngươi a, ngươi mắt mù à…”

Ngoài tiếng tức giận trách mắng của hai nữ sinh.

Chửi hay lắm, mắng hay lắm. Viên Tử Hàm vừa nghe lời này liền phẫn nộ, tức giận quay đầu, nhìn thấy Thượng Quan Mộc nghiêng người mỉm cười. Hắn cư nhiên mỉm cười, còn cười đến vẻ mặt đắc ý, rất đáng xấu hổ, hung hăng liếc hắn một cái.

Dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được, ý tứ xứng đôi của nữ sinh kia nói, không phải là nói mình lớn lên giống đàn bà sao, xứng đôi, mắt cô ta bôi đầy phân heo đi, đối với lời nói này của nữ sinh ném qua một bên không thèm để ý tới nữa, hướng bên trong nhà hàng nghênh ngang đi vào .

Thượng Quan Mộc nhìn Viên Tử Hàm bộ dáng giận dỗi bỏ đi, khóe miệng giương lên độ cong càng lớn, trong con mắt cũng tràn đầy tự tin, đi theo.

“Oa, hắn bộ dáng mỉm cười càng thêm mê người nha…” Người phía sau một mảnh nghị luận sôi nổi.

Bên ngoài nhìn qua giống nhà hàng, vào bên trong mới biết đó là lễ đường.

Màu hồng nhạt ấm áp, cùng màu trắng thuần khiết của rèm cửa, theo gió tung bay, mùi hoa tươi thơm ngát tràn ngập khoang mũi. Trên sân khấu là vị trí chủ hôn, mà bên dưới là họ hàng cùng bạn bè, toàn bộ đều là khách mời tới tham dự hôn lễ. ở giữa một cái thảm đỏ trải từ ngoài đến trước sân khấu, hai bên bài trí bàn ăn, ghế dựa, đèn treo chiếu rọi sáng trưng, phát ra ánh sáng bóng loáng. Mọi người giờ phút này đều đã ngồi vào chỗ, chờ đợi cô dâu chú rể đi vào.

Nhìn thấy chỗ ngồi đã đầy người, Viên Tử Hàm có chút bối rối. Không biết ngồi chỗ nào, hơn nữa mình cùng Lý Thiên Cương lại không quen biết, nên chuẩn bị không tốt, có khi còn bị người ta nói là tới ăn chực ăn cơm, cứ việc hiềm nghi cậu thực sự đến ăn chực cơm đi.

” Đi thôi, qua bên kia “

Thượng Quan Mộc cũng không so đo Viên Tử Hàm vừa rồi vô lý, kéo tay cậu đi đến chỗ ghế trống trước mặt, tự nhiên hào phóng ngồi xuống.

” Ax, ngồi ở đây không tốt lắm “

Viên Tử Hàm có chút không được tự nhiên. Lý Thiên Cương mời chính là hắn, mà mình là hắn dẫn đến, cậu không có trong phạm vi khách mời a, ngồi chỗ này dễ bị người ta chú ý…

Hiển nhiên lời nói của Viên Tử Hàm không có phân lượng, bởi vì Thượng Quan Mộc cũng không để ý đến cậu, mà lập tức đứng dậy, cùng người tới hàn huyên.

” Hôm nay thật là có vinh hạnh a, làm phiền Thượng Quan tổng giám đích thân đến, lão tổng như thế nào không rảnh đến đây?”

Lý Thiên Cương một bộ lễ phục màu đen, trên mặt tươi cười,  nét mặt hồng hào, quả nhiên người gặp việc vui tinh thần sảng khoái a.

“Ha ha ha” Thượng Quan Mộc trầm thấp cười ” Đâu có, đâu có, hôm nay là ngày Lý tổng kết hôn, tôi đến đây hưởng chút không khí vui mừng của anh thôi”

“Ha ha, Thượng Quan tổng giám thật biết nói đùa, đã đến rồi, thì xin mời cứ tự nhiên, thứ cho tôi không tiếp chuyện được  “

Lý Thiên Cương cười ha ha rồi rời đi. Theo hắn rời đi, Thượng Quan Mộc cũng ngồi xuống bên cạnh  Viên Tử Hàm.

“Aiii, hắn chính là Lý Thiên Cương a, hắn nhìn qua hình như cũng đã lớn tuổi rồi nha, như thế nào mới kết hôn “

Nếu không phải nhìn thấy đóa hoa hồng chú rể trên ngực hắn, Viên Tử Hàm  thật đúng là không thể tin nổi.

” Hắn là tái hôn “

Thượng Quan Mộc ghé sát vào bên tai cậu, nhỏ giọng nói. Tai cậu rất xinh xắn, trắng nõn mang theo chút hồng nhạt, làm cho người ta nhịn không được xúc động muốn âu yếm một chút, nếu không phải sợ dọa đến cậu, Thượng Quan Mộc đích thực sẽ làm như thế.

“Oh, thì ra là thế a, ta đã nói , hắn lớn tuổi như vậy, sẽ không hẳn a “

Viên Tử Hàm nghĩ nghĩ gật đầu, căn bản là không có phát hiện ra lúc Thượng Quan Mộc nhìn cậu, vẻ mặt hơi dị thường.

” Cô dâu đến rồi ” theo lời nói người chủ hôn, đám người đang sôi nổi lập tức liền yên lặng .

Cô dâu một thân áo cưới trắng tinh ôm lấy dáng người uyển chuyển, trên đầu một đóa hoa rất to, khăn voan che mặt, do một người đàn ông dắt, mà đứng bên cô dâu lại là một thiếu nữ tuổi thanh xuân, ba người sóng vai từ thảm đỏ bên ngoài chậm rãi đi đến trước sân khấu.

” Này cô dâu nhìn rất quen mặt a “

Xuyên qua khăn che đầu màu trắng kia, vẫn là đem mặt của cô dâu nhìn thật rõ ràng, khuôn mặt cô dâu trang điểm rất tinh xảo, không quá giống, nhưng tuổi tác cũng rất còn trẻ nha.

“Người ta hiện tại cũng không còn là độc thân nữa “

Giống như khi đàn ông nghĩ muốn cùng phụ nữ tiếp cận, cơ bản chính là dùng cách ăn mặc thật đẹp để thu hút. Thượng Quan Mộc không chút nể tình nói lên sự thật.

Hứ, mặc kệ anh. Viên Tử Hàm trừng mắt liếc hắn một cái, tiếp tục chăm chú nhìn chú rể, thật sự thực rất quen mặt, mà ngay cả phù dâu bên cạnh cô dâu cũng quen mặt a!

Tiếng nhạc vang lên, cô dâu mặt tươi cười bước trên thảm đỏ chậm rãi đi vào, Lý Thiên Cương đứng ở trước sân khấu nhìn hướng người của hắn đi đến, cũng là vẻ mặt đầy hạnh phúc. Đi vào trước sân khấu, người đàn ông dắt cô dâu kia thật sâu nhìn một cái, lưu luyến không rời, vẫn là đem tay cô dâu đặt vào tay Lý Thiên Cương, đem tay hai người nắm chặt với nhau, trong con mắt có chút mờ mịt.

“Oa, bọn họ thật hạnh phúc a “

Viên Tử Hàm nhìn một màn trước sân khấu này, phát ra một tiếng cảm thán, nhưng trong lòng là phiền muộn. Vốn tưởng rằng sau khi tốt, mình và An Nhã sẽ có một kết cục tốt, nhưng không nghĩ tới, cư nhiênsẽ là cái dạng này.

Bên kia người chủ hôn đã bắt đầu nghi thức kết hôn, nhưng Viên Tử Hàm cũng là không có tâm tư nghe vợ chồng kia thề non hẹn biển. Ngồi xuống, uống cạn ly rượu, trong lòng đầy tâm sự.

” Thế nào, thấy cô ta hạnh phúc cậu mất hứng sao?”

Thượng Quan Mộc nói, ánh mắt thâm thúy lại nhìn về phía cô dâu tươi cười trước sân khấu, cậu mới vừa nói cô ta quen mặt, cô ta chính là ai đó sao? Trừ bỏ người kia, hắn cũng không biết còn có người nào cùng Viên Tử Hàm có quan hệ tốt hơn.

____________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.