Edit | Beta: Manh & MDL
Tin Hoắc Tuân đánh Hình Khoát lan truyền khắp giới, ngay cả Phùng Khanh cũng nghe được tiếng gió.
“Ngày trước con với thằng bé nhà họ Hình thân lắm mà, sao hai đứa lại đánh nhau thế?”
Kỳ nghỉ kết thúc, nhân viên văn phòng về với nhịp sống tất bật ngược xuôi, Hoắc Tuân lại càng là thế. Anh mở cuộc họp buổi sáng, đang cảm thấy bực bội: “Mẹ gọi chỉ để nói việc này thôi ạ?”
Phùng Khanh ngừng lại, bà gọi quả thực không phải vì vấn đề ấy, nhưng hiện tại không thể phủ nhận trực tiếp. Bà bèn ậm ờ: “Cũng không hẳn.”
Hoắc Tuân đoán được phần nào, anh nới lỏng cà vạt, sau đó tranh luận: “Con chỉ đánh một trận với cậu ta thôi, không dính gì đến lợi ích cả, chẳng phóng đại như bên ngoài đồn đâu mẹ.”
Hình Khoát từng thích Nhạc Dư và theo đuổi cô cho đến khi cô ở bên Hoắc Tuân; năm xưa anh ta buông lời chất vấn, bốn năm sau lại nói câu bông đùa, chẳng qua là vì quá sĩ diện mà thôi. Dựa theo quy tắc cũ, hai người đánh một trận, xem như xóa bỏ hiềm khích lúc trước. Có điều Hoắc Tuân không ngờ, chỉ sau một buổi tối, chuyện lại lan truyền tam sao thất bản.
Phùng Khanh nghe lấy lệ, đáp qua loa, hỏi han một lượt rồi mới vào vấn đề chính: “Gần đây con với Mạnh Đinh làm sao thế? Hai hôm trước mẹ mời con bé sang nhưng con bé lại từ chối, hai đứa giận dỗi gì nhau à?”
“Con với cô ấy có quan hệ gì đâu mà giận dỗi ạ?” Hoắc Tuân nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-ngua-ngay/1516878/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.