Người dịch: Cá Voi
Tuy nói vậy nhưng kỳ thực Bành Trí Nhiên đã đồng ý hẹn với Trần Giai Ninh vào thứ sáu, và thực lòng tôi vẫn cảm thấy rất khó chịu.
Vào lúc cậu ấy mở cửa ra khỏi nhà, tôi nằm trên giường lơ đễnh lật tạp chí vờ như không hề bận tâm.
Nhưng khi tiếng đóng cửa vang lên, tôi lại có cảm giác xúc động muốn kéo cậu ấy trở lại.
Sau đó tôi nhẹ nhàng đến sau cánh cửa phòng ngủ, dán tai lên nghe ngóng, cho đến khi nghe tiếng cửa chính đóng lại mới yên tâm mở cửa phòng, muốn xem thử Bành Trí Nhiên đã đi thật chưa.
Nào ngờ vừa mở cửa ra liền thấy cậu ấy đứng trước mặt, hai tay đút túi, lưng dựa tường, nét mặt mang ý cười nhìn tôi.
“Anh biết em bận lòng mà.
Đi thôi, chúng ta cùng đi”.
Tôi không khỏi lúng túng, nhỏ giọng phản kháng: “ Việc này…….hay là thôi đi, dù sao cũng là việc riêng tư, em không nên đi theo ”.
Cậu ấy nhoẻn cười: “Đi đi.
Đến đó em tìm một quán cà phê gần đó ngồi chờ anh”.
Tôi vẫn tiếp tục vờ như không muốn, cậu ấy liền nhấc chân làm bộ chuẩn bị rời khỏi: “Em không đi hửm? Vậy anh đi đây”.
“Đừng……” Tôi vội lên tiếng: “Đợi em thay quần áo”.
Cùng Bành Trí Nhiên đi đến bệnh viện, trước cổng bệnh viện đa số đều là những cặp vợ chồng đưa nhau đi khám tấp nập ra vào.
Tôi hỏi cậu ấy: “Anh chờ cô ấy ở đây?”
Cậu ấy gật đầu.
Thấy bên đường có một quán trà nhỏ liền cùng tôi đi vào, sau đó lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-chi-gian/1032059/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.