Người dịch: Cá Voi
Đêm đó chúng tôi ôm nhau ngủ đến tận sáng, đến lúc Bành Trí Nhiên phải chuẩn bị ra ga cậu ấy mới đánh thức tôi dậy, khẽ hôn tôi rồi nói em ngủ tiếp đi, đến nơi anh sẽ gọi cho em.
Sự dịu dàng trong đôi mắt cậu ấy gần như tràn lên cả gương mặt.
Tôi không bao giờ quên bình minh hôm đó, bình minh đầu tiên trong đời tôi có cậu ấy ở bên.
Đương nhiên, cũng là bình minh đầu tiên trong đời thức giấc với cái eo đau nhức.
Hai ngày sau Bành Trí Nhiên đi công tác về, việc đầu tiên cậu ấy làm khi vừa thấy tôi là đè tôi lên tường hôn thật lâu.
Trong nụ hôn triền miên ấy tôi chợt có suy nghĩ tình yêu cuồng nhiệt của chúng tôi đâu hề khác với bao đôi nam nữ ngoài kia.
Người trẻ tuổi mà, ham muốn bao giờ cũng rừng rực nồng cháy huống hồ là hai người đàn ông.
Mới đầu Bành Trí Nhiên còn khá tiết chế, nhưng về sau cơ thể tôi dần thích ứng được với chuyện giường chiếu khiến cả hai đồng thời đạt được khoái cảm thì cậu ấy liền trở nên cầm thú.
Có một lần tôi sốt hơn 38 độ, vậy mà tên cầm thú Bành Trí Nhiên cư nhiên nói em cần làm một vài vận động cho cơ thể ra mồ hôi sẽ khỏi ngay mà, sau đó ôm lấy tôi lăn qua lăn lại một hồi.
Kết quả ba giờ đêm đó phải đưa tôi vào bệnh viện tiêm một mũi hạ sốt.
Chẳng phải trong mấy quyển tiểu thuyết hay nói khoa trương gì mà một đêm bảy lần đấy sao, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-chi-gian/1032053/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.