>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>* * *<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<
Những đôi mắt cố định cùng nhìn về một hướng, khi cái thân hình nhỏ bé trên chiếc giường ngồi dậy. Mấy đôi chân vội vã đứng dậy, muốn tức tốc chạy tới bên cô gái… Nhưng Tuấn nhanh chóng cản họ lại. Gương mặt nghiêm túc vạn phần.
- Mọi người… Trước hết để cháu kiểm tra cho cô ấy đã… - Tuấn trầm giọng.
- Vậy… Nhờ cậu! – Bác Lực gật đầu kéo tay bà Lan quay lại ghế ngồi.
Còn Phong, anh vẫn kiên định đứng yên. Đôi mắt lo lắng nhìn gương mặt Xương Rồng…
* * *
Tuấn nhẹ nhàng ngồi đối diện Xương Rồng, nở nụ cười thân thiện, nhìn cô. Đáng tiếc là Xương Rồng hoàn toàn không có lấy một chút phản ứng nào.
- Xương Rồng! Em nhớ anh không? – Anh thử nói chuyện. – Hai chúng ta mới gặp nhau vài tuần trước đó mà nhỉ?... Em thấy trong người sao rồi?...
Trước cố gắng của anh, Xương Rồng vẫn điềm nhiên không phản ứng. Đôi mắt đặc biệt vô hồn… Lạnh lẽo tới mức khiến anh cũng phải sợ hãi.
* * *
Khoảng gần nửa tiếng trôi qua, Tuấn trầm trọng bước ra ngoài.
- Bác sĩ… Con bé sao rồi? Nói không sao chứ? – Giọng bác Lực gấp gáp.
- Cô ấy không ổn!...
- Anh nói thế là sao? Cô ấy tại sao lại không ổn? Bị thương nghiêm trọng chỗ nào sao? – Phong nắm chặt cổ áo của bác sĩ Tuấn gặng hỏi.
- Rất nghiêm trọng… Tâm lý bị tổn thương!
- Nghĩa là sao? – Vũ Phong mù mờ.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lay-tay-anh-xuong-rong/3250922/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.