Mùi thuốc sát trùng nồng nặc sộc thẳng lên mũi Trình Tú Dao. Cô mê man nhìn xung quanh, thể mà không có ai ở trong phòng bệnh cùng cô cả. Trình Tú Dao đưa mắt ra ngoài cửa sổ, tim cô chợt hẫn một nhịp khi nhìn thấy một người đàn ông với dáng người cao ráo đang đứng ngoài ban công. Cô muốn gọi tên anh thế nhưng cổ họng khô rát khiến cô chẳng nói nổi. Lấy hết sức cô gọi tên chồng mình
-" Cảnh Thiên"
Lý Cảnh Thiên lập tức quay lại, nhìn thấy cô đã tỉnh anh vội vàng đi đến
" Anh đây, em thấy trong người sao rồi? Anh đi gọi bác sĩ nhé"" Sao chỉ có một mình anh ở đây thế?"" Ba mẹ đi xem tình hình của con rồi"" Phải rồi, con em đâu?"" Anh không biết, nhưng mà em có ổn không? Để anh đi gọi bác sĩ nha"Cô mới tỉnh mà bị anh chọc cho cười, con ở đâu anh cũng không biết nhưng anh biết mọi người đi xem tình hình của đứa trẻ. Anh chạy đi tìm bác sĩ
" Chắc là ổn rồi đó, cô ráng nghỉ ngơi nhiều hơn xíu là được"" Con tôi chắc đang nằm lồng kính nhỉ?"" Đúng rồi, thằng bé giống chồng cô lắm"Nghe bác sĩ Diệp nói thế Lý Cảnh Thiên liền hỏi
" Cái gì? Thằng bé hả?"" Ừ, là con trai. Bộ...anh không biết hả?"Bác sĩ Diệp nghĩ Lý Cảnh Thiên đã đi xem tình hình con rồi chứ, ai ngờ anh còn chưa thấy mặt con luôn.
Rất lâu sau đó cô mới được nhìn thấy mặt con, đúng như lời bác sĩ Diệp nói. Đứa trẻ y hệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lay-tay-anh-anne/3647961/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.