Trình Vũ Phong đứng trước phòng số 908, anh mở cửa vào. Một bà cụ tóc đã bạc màu đang ngồi thẫn thờ trên sofa và nhìn ra cửa sổ. Nghe thấy tiếng động, Thịnh Mỹ Loan quay đầu ra phía cửa lớn.
Dù tuổi già đã in hằn lên những nếp nhăn trên khuôn mặt, bà vẫn nhận ra ngay người đứng trước mặt mình là ai
Thiếu gia ngày xưa, đứa con đầu lòng của đại tiểu thư. Thịnh Mỹ Loan chậm rãi đứng dậy, ánh mắt ngạc nhiên và xúc động:" T-thiếu gia...là cậu sao?"Trình Vũ Phong nhanh chóng bước đến dìu bà ngồi xuống
" Dì Loan còn nhớ cháu không?"" Còn, còn chứ. Ôi trời, cậu giống mẹ quá. Đại tiểu thư ở nhà chồng có hay khóc không?"
" Không, mẹ cháu sống rất tốt"Ở trong căn phòng này, anh có thể cảm nhận được hơi ấm của Chu Uyển Dung một cách nhẹ nhàng. Hơn nữa là mùi của người già
" C-còn tiểu thư thì sao? Tiểu thư Dao Dao không còn hay trốn vào tủ quần áo khóc nhè chứ?"" Dao Dao bây giờ lớn rồi, có chồng rồi đó dì. Trở thành một bác sĩ cứu người"" Tốt, tốt"Anh thấy sóng mũi cay xè, sau khi Chu Uyển Dung mất dù không còn bên cạnh nhưng chắc chắn Thịnh Mỹ Loan cũng rất đau buồn. Hôm nay anh đến đây để tìm hiểu về quá khứ của Chu gia và Hạ gia. Thịnh Mỹ Loan nghe đến cái tên Hạ Phương Ý thì vô cùng căm phẫn
" Cô ta không xứng đáng đặt chân vào Chu gia một chút nào, đê tiện"" dì nói rõ hơn được không?"Dù đã già nhưng Thịnh Mỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lay-tay-anh-anne/3647948/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.