Lý Cảnh Thiên không hề uống rượu mà cứ như đang say vậy, nhìn thấy mắt cô đẫm lệ còn ửng đỏ. Anh nhận ra mình đã lỡ lời.
"“Anh..xin loi"
Anh đưa tay định lau đi những dòng lệ đang chảy dài trên má Trình Tú Dao. Cô đã nhanh tay tự lau nước mắt cho bản thân
-"Em...em không hay khóc đâu, không biết tại sao dạo này em lại khóc nhiều như thế."
Sóng mũi cay làm cô vô cùng khó chịu, nhanh chóng lấy khăn giấy ra lau nước mắt. Trong lòng thầm trách bản thân, Trình Tú Dao đã quen với việc chịu đựng một mình thế nhưng cô lại khóc trước mặt Lý Cảnh Thiên đến tận hai lần.
Lý Cảnh Thiên ôm cô vào lòng, cái ôm chặt đến mức cô cảm thấy đau
" Đau, đau em"" Anh xin lỗi"Lý Cảnh Thiên nới lỏng tay
-" Em...ý em là em có thể yếu đuối trước mặt anh sao?"
Cô tựa vào ngực Lý Cảnh Thiên không nói gì
-" Em có thể dựa dẫm vào anh không? Em làm gì anh cũng được, Trình Tú Dao."
Bàn tay cô từ từ vuốt ve khuông mặt điển trai của Lý Cảnh Thiên, vuốt ve mái tóc mềm mại của anh. Lý Cảnh Thiên không nói không rằng lao đến hôn cô.
" Um, Thiên"" Anh xin lỗi, anh đã lớn tiếng với em"" Chúng ta về nhà rồi nói, ở đây quá chật chội"Anh không để những lời của cô vào tai mà cứ tiếp tục hôn. Đầu tóc của cô rối bù lên vì anh, nếu là ở nhà thì được nhưng hiện tại hai người đang ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lay-tay-anh-anne/3647941/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.