Edit and Beta by Thiên Bách Nguyệt
(Cần tìm editor & beta-or)
- -------?--------
"Ba con năm đó đạt được tư cách, lấy được một quả trứng rồi mới có con, còn những cái khác ở đâu, con cũng không biết, mấy tin tức này đều là bảo mật, cho nên con không cách nào biết được, có điều con biết là mấy năm nay những quả khác cũng lần lượt được sử dụng."
Hai chữ 'sử dụng' cuối cùng, anh nói có chút do dự.
Rốt cuộc thì vấn đề này cũng liên quan đến luân lý*, vả lại việc này quả thật là khó mà tưởng tượng được.
(*luân lý: Hệ thống đạo đức của xã hội loài người. Môn dạy về đạo đức trong trường học.)
"À à à, ra là vậy......" Cố Nguyên cố dùng đại não của mình vẫn đang trong trạng thái ngơ ngác như cũ mà nỗ lực tiêu hóa sự thật này, đứa con trai này 23 tuổi, có lẽ là con trai thứ hai của cô? Vậy cô có thể còn 4 đứa con tiện nghi như vậy nữa...
Nghĩ đến cảnh tượng năm tên con trai cùng gọi cô là mẹ mà xém nữa cô bị sặc chết bởi nước bọt của mình.
Quý Kỳ Sâm vội rót một ly nước trái cây, săn sóc mà đưa cho Cố Nguyên.
Cố Nguyên nhanh chóng cầm lấy, uống vào mấy ngụm áp cơn sặc xuống.
Quý Kỳ Sâm trầm mặc chờ cô bình tĩnh trở lại.
Một lát sau, Cố Nguyên đột nhiên nhớ tới một vấn đề: "Đúng rồi, con, con trước kia từng gặp qua ta phải không?"
(Bả hơi chấp nhận sự thật r nên Thiên để xưng hô 'Ta-con')
Cô thật sự không cách nào giải thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lao-dai-deu-goi-toi-la-me/1723915/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.