Edit & Beta by Thiên Bách Nguyệt
------ ? -------
Vậy mà bông tai ngọc mẹ để lại ba cũng đưa cho Cố Nguyệt!!
Bành Tử Hàm nhìn ra điểm không đúng, lập tức xông tới: "Cô muốn làm gì? Muốn đánh người à? Đây là phòng ở của nhà tôi, nếu cô muốn đánh người tôi lập tức gọi 110, bây giờ cô cút ra ngoài cho tôi!"
......
Hiện trường tiếp theo là một đống hỗn loạn, chồng Cố Nguyệt và bạn trai Bành Tử Hàm cũng chạy tới, sau một hồi khắp nơi bi thảm, Cố Nguyên bị người ta đuổi ra khỏi cửa, va li còn bị hung hăng ném văng ra.
Nắp va li bị mở, vài thứ quần áo đơn giản rơi rớt đầy đất.
Đằng sau cô, Cố Nguyệt đắt ý cười: "Cô còn trẻ tuổi thì làm gì, cũng chỉ là một người lạc hậu! Cô thì biết gì chứ, tưởng bây giờ còn như 25 năm trước à. Hiện tại cô đều không có cái gì cả!"
Lúc này đám hàng xóm cũng bị kinh động, người người thò đầu ra xem náo nhiệt, nghe Cố Nguyệt chống nạnh mắng cô gái 'La lối khóc lóc' chạy tới nhà ả như thế nào, xung quanh bị không ít người vây quanh.
Trong một đám người đang vây xem kia, Cố Nguyên cúi đầu thu dọn quần áo của mình.
Hai mươi năm trước cô đã bị khai báo làm chứng minh tử vong, giờ cái gì cô cũng không có, căn hộ cũng không còn là của cô, số dư còn lại trong thẻ ngân hàng kia có thể đã không còn, cô thở dài, hiện tại tài sản duy nhất của cô là cái va li này và 880 tệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lao-dai-deu-goi-toi-la-me/1723913/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.