Quý Chính Tác đỡ trán cậu, dùng môi hôn hôn cậu, "Không dám, anh không dám, anh nào dám không cần Tiểu An chứ?"
Phương Yểu An hừ một tiếng, khóc quá hung, nước mắt không dừng được, cậu gục trên vai Quý Chính Tác, rúc mặt vào cần cổ hắn, nhẹ nhàng cọ cọ, phát ra tiếng khóc nghẹn ngào.
Quý Chính Tác vỗ sau lưng cậu dỗ dành, chờ cậu khóc không còn tê tâm liệt phế nữa, hơi tỉnh lại chút, mới ôm mặt cậu lên, "Anh có thể hôn em không, Tiểu An?"
Phương Yểu An nghiêng đầu sang một bên, khóc quá hung làm mặt cậu đỏ cả lên, khóe mắt ửng đỏ, chóp mũi chua xót, gò má đỏ ửng, cả môi cũng đỏ tươi. Cậu nghẹn ngào cự tuyệt, nhưng đang giận dỗi, "Không thể."
Quý Chính Tác cố định mặt cậu, đầu lưỡi ướt mềm cẩn thận liếm hôn khóe miệng cậu, cúi đầu xuống ái muội mà sắc bén cười cười, "Vậy anh hôn em một cái."
Phương Yểu An không biết chạm môi với hôn có giống nhau không, còn chưa kịp phản ứng, đầu lưỡi Quý Chính Tác đã trượt vào trong miệng cậu. Cậu bị đè chặt, sau gáy đập trên tường, trốn cũng không trốn được, lửa nóng hô hấp dồn dập khuấy chung một chỗ, đốm lửa nhỏ bùng lên.
Quý Chính Tác nâng mông cậu ôm cao lên, ghìm chặt vào trong ngực, như muốn ép nặn cậu vào trong xương máu. Cường hãn mà nóng bỏng hôn thật lâu làm cậu nghẹt thở, miệng bị mút đến tê dần, có nước miếng không ngừng chảy xuống, hai chân vô thức quấn ngang hông Quý Chính Tác, bị hôn cả người phát run.
Cậu mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lan-cam-ly/1506009/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.